“Nhưng em chính là thấy chết nên mới cứu chị đấy, em mới không thể tặng mật gấu cho chị.

” Từ Đóa cắt ngang lời của cô ta, cô nhíu mi, nghiêm túc nói: “Chị dâu cả, thuốc không thể uống bậy, có chuyện gì là chết người đấy, nếu cho cha chị uống vào, không may xảy ra chuyện gì, em làm sao giải thích với chị và anh cả đây?”Chị dâu cả Từ bị nghẹn lời lại, trong mắt cô ta hiện lên tia ảo não.

Từ Đóa nhìn thấy, khuôn mặt cô nghiêm túc mà thể hiện thái độ từ chối dứt khoát.

“Người ta nói dâu cả như mẹ, dù em có tặng mật gấu cho người khác, hay ném bỏ, cũng không thể để chị mang đi hại bác trai! Người nói với chị, ăn mật gấu bồi bổ thân thể, tốt nhất chị nên tránh xa người đó, loại người này không có kiến thức lại thích lừa gạt người khác, đó là loại người không có ý tốt!”Gì mà dù đem tặng người khác hay vứt bỏ cũng không muốn cho cô ta?Ý Từ Đóa nói là loại người như cô ta, không có kiến thức lại thích lừa gạt người khác sao, cô ta cảm thấy tâm can hơi đau.

Hiện tại cô ta có thể sửa miệng đổi lại là nhà có người bệnh, cấp bách cần dùng tiền gấp để lấy mật gấu, nhưng lúc này có thể thay đổi được sao?Thịt gấu hầm cũng không khó làm.

Từ Đóa rửa sạch thịt gấu, cô trần qua nước sôi vài phút, rồi vớt ra, cắt từng khúc vuông tầm năm centimet đều đều.

Sau đó cô đem từng khối thịt, cùng hành, tương, gia vị cùng bỏ vào một cái nồi lớn, rồi thêm nước cùng nấu với thịt.

Cô đậy kín nắp nồi, rút mấy cây củi lớn, chuyển từ lửa lớn thành lửa nhỏ, hầm thịt đến khi thịt mềm mới ngừng.

Em trai Từ, cùng mấy đứa cháu trai cháu gái đã ngồi chờ sẵn để ăn thịt, từng đôi mắt tròn xoe vẫn luôn ngóng nhìn cửa phòng bếp.

Mùi thịt gấu hầm từ nồi thịt trong phòng bếp bay ra, từng cái mũi nhỏ hít hà, mấy đứa nhỏ sắp chảy nước miếng nhìn chằm chằm nồi thịt lớn.

Em trai Từ từ nhỏ đã được người nhà nuông chiều, cậu nhóc bất chấp mà bỏ qua mấy đứa cháu trai cháu gái mà tiến gần cái nồi, thò tay xốc nắp nồi lên: “Chị Ba, để em giúp chị xem thử thịt có chín chưa nhé.

”Từ Đóa nhanh chóng đè tay cậu nhóc lại, vừa nói: “Hiện tại còn chưa ăn được, em dẫn mấy đứa nhỏ đi rửa tay đi, một lát là có thể ăn được rồi.

”Em trai Từ đành chậm rì rì mà dẫn mấy đứa cháu đi rửa tay, mỗi bước chân đều lưu luyến mà đi ra sân.

Lúc này ông Từ mới từ ruộng trở về nhà, khi ông tiến vào sân nhà, ông đã ngửi thấy mùi thịt thơm lừng.

Mùi thơm nồng đậm tiến vào chóp mũi ông, khiến một người vốn không để ý đến việc ăn uống như ông, cũng nhịn không được mà hỏi: “Thứ gì mà thơm như vậy?”.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play