Lục Bạch là đương sự cho nên thường xuyên bị bên phía cảnh sát triệu tập. Mà Hạ Cẩm Thiên cũng lo lắng phía trường xuất hiện nhiều lời đồn đại, vì vậy đã giúp Lục Bạch xin nghỉ dài hạn. Ngoại trừ những chương trình học không thể không đến học, thời gian còn lại dứt khoát ở nhà nghỉ ngơi.
Giáo viên biết tình huống đặc biệt của cậu cũng không làm khó dễ. Chỉ là những giáo viên bên khoa nghệ thuật đều lén lút muốn chuyển khoa cho Lục Bạch.
Dù sao thiên phú của Lục Bạch ở phương diện tranh sơn dầu quá cao, thiên tài như vậy tất nhiên là phải được đào tạo chuyên sâu ở khoa nghệ thuật, sao có thể chui rúc ở khoa quản lý? Điều này không phải là đang phí phạm của trời sao?
Nhưng các giáo viên ở khoa quản lý cũng không muốn. Thành tích của Lục Bạch như vậy đủ điều kiện nhận được học bổng quốc gia, tương lai nếu không muốn đi theo con đường trong nước, ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu cũng có thể tùy tiện chọn trường danh tiếng để học. Cũng không ảnh hưởng tới chuyện vẽ tranh, vì sao cứ nhất định phải để Lục Bạch chuyển đi?
Vì thế, khi chủ nhiệm hai khoa vì Lục Bạch mà tranh đấu gay gắt, kỳ thi cuối kỳ cũng tới. Lúc này đây, không thể nghi ngờ, Lục Bạch vẫn là hạng nhất toàn khoa như cũ.
Hôm nay thành tích được đưa ra, vừa lúc khoa quản lý có tiết học. Lục Bạch lên lớp xong thì ôm sách rời khỏi phòng học. Lớp trưởng nhìn bóng lưng cậu, theo bản năng muốn gọi cậu một câu.
"Lục Bạch!" Đối với chuyện Lục Bạch phải chịu bạo lực tinh thần lúc trước hắn cảm thấy mình nên xin lỗi cậu, nhưng vừa mới hô lên đã bị giọng nói cách đó không xa che mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT