Nam Phụ Ác Độc Thì Phải Thích Gì Làm Nấy

(32)


1 năm

trướctiếp

"Cha của tôi tổng cộng từng đổi qua bảy chỗ làm." Tiếng Lục Bạch thật nhẹ, rõ ràng là ký ức hết sức đau đớn nhưng bộ dạng cậu chậm rãi kể ra như đang nói về chuyện của người khác.
"Trong trí nhớ của tôi, thời điểm nhỏ nhất ông ấy làm hộ lý trong bệnh viện, đi sớm về trễ, ông ấy thường pha sẵn bốn bình sữa bò sau đó quấn một đoạn dây thừng vào eo của tôi rồi cột vào chân giường. Nhưng cho dù là trôi qua bao lâu, chỉ cần cha trở về tôi liền biết. Bởi vì trong phòng sẽ thoang thoảng hương thuốc sát trùng."
"Ông ta cột cậu? Không tìm bảo mẫu sao?" Lục Can trừng lớn mắt, không thể tin vào điều mình vừa nghe được.
"Nhà chúng tôi như vậy, đến cơm còn không có mà ăn thì lấy đâu ra tiền để thuê bảo mẫu?"
"Nhưng dù sao cũng là chuyện quá khứ, đã không còn quan trọng."
"Sau đó lúc tôi học tiểu học, ông ấy làm lao công trên đường Thanh Khiết Viên, tiếp đó đổi qua xưởng điện lực, làm công nhân sửa chữa cơ sở đường phố. Sau nữa là nhà ăn Bảo Khiết Viên, bảo an gác đêm ở trường học, bảo an tiểu khu, chỗ làm cuối cùng chính là phòng vẽ tranh Bảo Khiết Viên."
"Đây là những nơi ông ấy từng làm qua." Lục Bạch chậm rãi nói ra, "Có phải thấy rất quen thuộc không?"
Lục Can và Lục Diễm đồng thời im vào trầm mặc.
Là rất quen thuộc, bởi vì những địa điểm đó đúng là quỹ đạo Lục Quỳnh lớn lên. Từ nhỏ, thời điểm thân thể Lục Quỳnh không tốt luôn phải chạy bệnh viện, sau đó khá hơn nhiều thì đi theo đám người bọn họ đến nhà gần đó chơi. Rồi lên học tiểu học, cấp hai, cấp ba bởi vì trường học quá xa cho nên thuê một phòng bên cạnh trường ở cùng Lục Can nửa năm, sau đó để chuẩn bị cho kì thi nghệ khảo liền tìm một phòng vẽ tranh gần đó mỗi ngày luyện vẽ tranh sơn dầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp