Lục Diễm dựa vào cơn xúc động này lấy hết can đảm muốn trông thấy Lục Bạch. Cho dù sau khi gặp mặt bị Lục Bạch trách mắng mấy câu, gã vẫn nhất quyết muốn được nhìn thấy Lục Bạch trước tiên. Có lẽ chỉ cần hiện tại Lục Bạch sống khá tốt cũng đủ làm cho Lục Diễm cảm thấy phần lương tâm nhỏ đến không thể thấy của gã an ổn đi một chút, sẽ không sôi trào mãnh liệt như bây giờ.
Mà bên phía Hạ gia lúc này, Lục Bạch đang cùng Hạ lão gia chơi cờ. Trên bàn cờ ẩn chứa sóng ngầm kích động, hơi không để tâm một chút là thua hết cả bàn cờ nhưng trên mặt hai người lại tỏ ra vô cùng thích ý. Tựa như đây không phải một đoạn chiến tranh đối chọi mà là một bản nhạc giao hòa tự nhiên.
Người có tài lại gặp người ngang tài, không chỉ có Hạ lão gia, kể cả Lục Bạch cũng cảm thấy thích thú.
Hạ Cẩm Thiên ngồi ở ghế bên cạnh Lục Bạch nghiền ngẫm một quyển sách, thi thoảng lại rót thêm trà cho hai người. Chỉ là trà này càng uống càng nhạt, cuối cùng liền biến thành nước trắng.
Hạ lão gia không hài lòng mà gõ gõ chén trà.
Hạ Cẩm Thiên mặt không cảm xúc thả vào trong chén của ông hai quả táo đỏ.
Hạ lão liền tức giận đến buông cả quân cờ.
Hạ Cẩm Thiên một chút cũng không khoan nhượng, thậm chí còn một hai bắt ông mình phải uống, ngay cả nước anh cũng không thêm vào.
"Đều đã lớn tuổi rồi, uống trà nhiều như vậy buổi tối sẽ ngủ không yên." Giọng điệu của Hạ Cẩm Thiên vô cùng nghiêm khắc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play