Cái hiện thực toàn bộ tiền bị lấy đi này làm một đại tiểu thư ngốc bạch ngọt như mẹ của Lục Bạch trong nháy mắt bị dọa ngốc. Ngay sau đó ánh mắt khi bà ta nhìn chằm chằm vào Lục Bạch liền trở nên tràn ngập oán hận.
"Lục Bạch! Đây là nhà mẹ đẻ tao! Mày ở nhà tác oai tác phúc* cũng liền thôi đi, hiện tại đến nhà mẹ đẻ tao cũng muốn hố sao?"
(*) Tác oai tác phúc: Làm cho người ta sợ mình, và làm ơn cho người ta, ý nói có quyền thế, muốn làm gì tùy ý.
"Còn tự tiện bán đấu giá đồ của tao, tao thấy mày sợ là muốn lên trời luôn rồi! Tao đây phải gọi điện thoại cho ba mày, kêu ông ta tới thu thập mày!" Mấy câu nói đó của mẹ Lục nói đến đúng lý hợp tình, nhưng sau khi đối diện với ánh mắt bình tĩnh của Lục Bạch, nháy mắt lại không còn khí thế. Thậm chí còn nhịn không được bắt đầu sợ hãi.
Là bà ta theo thói quen răn dạy con trai trưởng, kết quả lại quên mất lúc trước Lục Bạch là như thế nào đem một nhà ba người bọn họ đuổi ra khỏi nhà cũ Lục gia.
Đến nỗi cái người chồng mà bà ta kỳ thác kỳ vọng cao kia, bọn họ sau khi suốt đêm chạy khỏi nhà cũ Lục gia, thời điểm ở bên ngoài nhà cũ đường ai nấy đi bà ta cũng chưa từng gặp lại.
Hơn nữa, cho dù gặp được thì có thể như thế nào? Ông ta còn không phải không đối phó được chính con trai của mình, chỉ có thể ở lại nhà của bằng hữu thôi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play