"Mẹ nó mày điên rồi à? Có bệnh thì đi uống thuốc, uống say thì cút lên lầu ngủ đi, đứng ở đây nói điên nói khùng gì thế hả?" Tính tình của Lục Tường luôn nóng nảy.
Đừng nhìn Lục Bạch dốc hết sức chống đỡ Lục gia, bên ngoài đều biết cậu là người cầm quyền. Nhưng đóng cửa lại, ai mà không biết Lục Bạch chính là người làm công của nhà bọn họ.
Lục lão gia tử năm đó bệnh nặng không qua khỏi, một hai phải đem tất cả tài sản đều để lại cho Lục Bạch, vậy nên Lục Bạch liền theo lý thường hẳn phải nuôi dưỡng bọn họ.
Năm đầu tiên cha Lục liền đã cảnh cáo Lục Bạch nên đứng đúng vị trí của mình. Ngần ấy năm Lục Bạch cũng coi như là cẩn trọng. Kết quả hôm nay lại theo chân bọn họ nháo lớn như vậy, sợ là muốn lên trời rồi.
Còn làm kho máu dự phòng, người như thằng đó cũng xứng? Nếu thật sự nhiễm bệnh, vậy nhanh chóng tìm một chỗ chờ chết đi.
Lục Tường quen thói nghe ba mình trào phúng hạ thấp Lục Bạch, đối với vị huynh trưởng cầm quyền này tự nhiên không có nửa điểm kính sợ.
Huống chi, trước kia Lục Bạch bởi vì nó là em trai, cho nên nơi chốn âm thầm che chở. Nó ở bên ngoài chọc vào rắc rối cũng sẽ dốc hết sức giúp đỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play