Ánh mắt của Mạnh Trọng Quang nguyên bản đang ở trên chiếc đũa nhất thời âm trầm đến muốn chảy ra nước.
Thiếu nữ sau khi nghe hiểu, xấu hổ bỏ chạy, một phút chốc liền bưng tới một bát tam tiên phấn mới, chất phấn nhẵn nhụi, thêm thức ăn phong phú, phía trên nước mì có một hạt dầu vừng nhỏ nở ra hình đóa hoa, hương vị nức mũi.
Thiếu nữ nhẹ giọng nói: “Khách quan, cho ngươi.”
Từ Hành Chi chẳng hề khước từ, mắt cười uốn cong, nói: “Đa tạ.”
Thiếu nữ ngượng ngùng quay lưng lại, đi ra vài bước, lặng lẽ quay đầu lại vừa nhìn, liền thấy Từ Hành Chi vẫn một tay cầm chén, cười nhạt nhìn chính mình.
Đợi thời điểm thiếu nữ phương tâm run rẩy chạy về nhà bếp, củi dầu nhóm lửa, Từ Hành Chi mới thu tầm mắt lại, đem chén tam tiên phấn mới thêm nguyên liệu phong phú kia đẩy tới trước mặt Mạnh Trọng Quang: “Trọng Quang, ăn cái này.”
Mạnh Trọng Quang chẳng hề để ý đến hắn, cúi đầu không biết đang rì rì rầm rầm mà thao túng cái gì, trong miệng nói lẩm bẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT