Lần này thời điểm từ trong mộng tỉnh lại, Từ Hành Chi không có cảm giác không khỏe minh xác nào, chẳng khác gì tỉnh mộng.
Hắn vươn mình ngồi dậy, ngoại bào khoác trên người hắn, vẫn còn dư chút ấm áp thuận theo động tác của hắn trượt xuống.
Ngoài động ánh sáng trước sau như một, tối tăm âm trầm, mà trong tai có thể nghe đến tiếng mưa rơi tí tách không nhỏ.
Ký ức hắn chọn đọc lần này thời gian thực tại so với dĩ vãng ngắn hơn rất nhiều, một đêm chỉ trôi qua hơn nửa, tất cả mọi người còn chưa tỉnh ngủ, từng người tĩnh tọa, yên giấc, liền ngay cả Mạnh Trọng Quang cũng cuộn mình ở bên người hắn chợp mắt, mí mắt hơi giật, thật giống như ngủ không được an ổn.
Dù sao cũng đã tỉnh, hắn lại được an bài ở địa phương gần đống lửa nhất, ngủ lâu nướng cả người phát khô, Từ Hành Chi đơn giản đứng lên, khoác quần áo đi ra ngoài.
Rời khỏi sơn động, Từ Hành Chi mở ra hai tay, hít thở sâu một hơi.
Không khí được nước mưa thanh tẩy qua trong lành đến khiến cho phổi thanh thấu, cảnh tượng bốn phía khác nào một bức họa vẽ tỉ mỉ: Hạt mưa thô to trắng rơi xuống trên mặt đất đánh ra từng vòng từng vòng bong bóng, lớn thì như quyền, nhỏ thì như hạt hướng dương, nham thạch đen nhánh, bùn đất đỏ sẫm vàng, từ xa đến gần, câu thuân thoả đáng, dùng mấy cành hoa tươi đẹp tầm thường không biết tên làm điểm nhấn, giữa bên trong một đám lá xanh mướt hiện ra một mạt đỏ đậm, như là hồng ngọc trâm nữ tử thích dùng, nhưng bị mưa đánh cho lạnh rung rút lại, đã có mấy cánh hoa hồng ý rơi xuống bùn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT