Bà đưa tài liệu cho Lý Nhã Đan. Anh ta là con trai riêng của công tước và bà Nguyệt Lam, bà ta cố chấp dùng Lý Nhã Đan làm lá chắn vững chắc để được sống trong sung sướng, nhưng hai mẹ con họ chẳng có nổi một danh phận chính thức, vì là con riêng nên Lý Nhã Đan không được ưu ái, anh ta chỉ quản lý một công ty nhỏ của gia tộc, cho dùng cố gắng cũng chẳng có được sự công nhận của bà nội.
Nhưng lòng tham của Lý Nhã Đan là vô cực anh ta muốn tất cả sẽ thuộc về mình, suốt thời gian qua Lý Nhã Đan luôn sống trong bóng tối để có cơ hội vùng lên chứng minh cho nữ hoàng thấy mình cũng có dòng máu của hoàng tộc. Ngày diễn ra hôn lễ của Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong nữ hoàng căn dặn không được phép cho bà Nguyệt Lam và Lý Nhã Đan đến vì thân phận của họ không hề xứng đáng với hoàng tộc. Anh ta đã vô cùng ấm ức suốt mấy năm qua cuối cùng chỉ được nhìn bằng ánh mắt của người con riêng, bị lăng mạ xỉ vả, Lý Nhã Đan đã không còn kiên nhẫn để nghe thêm nữa, cảm xúc của anh đã chai sạn theo năm tháng.
" Vậy cháu xin phép về trước."
Lý Nhã Đan quay người rời đi, Tư Nhuệ nhìn theo bóng lưng của anh ta cảm thấy một sự cô độc vô hạn của Lý Nhã Đan, cô cũng là con gái nuôi nhưng rất được ba mẹ yêu thương, còn Lý Nhã Đan lại phải cam chịu sự miệt thị của gia đình.
Uyển Nhi liếc nhìn Tư Nhuệ.
" Thương xót cho anh ta khi bị nói là con riêng hay sao."
Tư Nhuệ quay sang nhìn Uyển Nhi cô vô thức nói.
" Không có."
Nữ hoàng trách móc Uyển Nhi.
" Nói chuyện với chị dâu như thế sao."
Nữ hoàng quay nhìn Tư Nhuệ mỉm cười nói.
" Con đừng để tâm Uyển Nhi còn trẻ không biết cách nói chuyện, sẵn tiện đây bà giới thiệu với con đây là con gái của dì Hoa Châu."
Tư Nhuệ nhìn uyển Nhi mỉm cười gật đầu chào hỏi, Cô ta nhìn Tư Nhuệ không thiện chí nói.
" Chào."
Tư Nhuệ không quan tâm cho lắm, dù sao cô cũng chẳng muốn giao tiếp với hạng người không hiểu chuyện như thế, nữ hoàng lắc đầu nhìn Uyển Nhi.
" Con thật là ta sẽ bảo mẹ con dạy dỗ lại con, Không biết trên dưới gì cả."
Uyển Nhi dậm chân xuống đất như một đứa trẻ con.
" Bà ngoại đừng lấy mẹ con ra hù doạ con chứ."
Tư Nhuệ cũng phải bó tay với bản tính trẻ con của Uyển Nhi.
Tối hôm nay Lý Chấn Kiệt quay về nhà nhưng Tư Nhuệ cũng chẳng vui nổi, cô cứ như một bước tượng né tránh Lý Chấn Kiệt, nhưng phải giữ anh ở yên trong phòng không để Lý Chấn Kiệt chạy ra bên ngoài ăn vụn nữa, Tư Nhuệ cố tình ăn mặc kín đáo cô mặc đến ba lớp áo, Lý Chấn Kiệt thở dài nói.
" Em không nóng sao?"
Tư Nhuệ lắc đầu nói.
" Không."
Vì bận rộn ở công ty cả ngày anh vừa nằm xuống đã ngủ ngay, Tư Nhuệ chờ đợi Lý Chấn Kiệt chìm vào giấc ngủ mới dám nằm xuống, cô nằm cách xa anh một khoảng xa, Tư Nhuệ không khỏi căn thẳng vì sợ Lý Chấn Kiệt thức giấc lại muốn làm chuyện xấu xa với mình.
Buổi sáng khi thức giấc Tư Nhuệ cảm thấy cơ thể của mình nặng trĩu, cô mở mắt nhìn người đàn ông đang ôm lấy mình, Tư Nhuệ hoảng hốt đẩy Lý Chấn Kiệt ra rồi ngồi dậy, anh cũng bị cô làm cho thức giấc, ngáy ngủ ngồi dậy nói.
" Em làm gì mà mới sáng đã động tay động chân vậy hả."
Tư Nhuệ ngại ngùng biện minh.
" Trễ rồi tôi muốn đánh thức anh thôi."
Hai người chuẩn bị xong thì đi xuống dùng bữa, uyển Nhi nhìn thấy hai anh trai liền trêu chọc.
" Hai anh của em đã có hai mắc xích đi kế bên rồi không được đi ra bên ngoài gây chuyện nữa."
Lý Chấn Phong đi đến gõ vào đầu của Uyển Nhi.
" Ăn đi đừng nói nhiều."
Cô ấy ôm đầu rồi liếc nhìn Lý Chấn Phong.
Nữ hoàng vui vẻ lên tiếng nói.
" Tối nay có một buổi tiệc nhỏ để mừng em gái cái con về nước hoàn thành việc học, nhớ về sớm đấy."
Mọi người điều háo hức nhộn nhịp chuẩn bị, cho buổi tiệc, Uyển Nhi thì suốt ngày ở trên phòng thử hết chiếc váy này đến chiếc váy khác, hôm nay cô ấy có mời thêm một vài người bạn của mình nên muốn ăn diện đẹp một chút.
Đến tối hoàng cung bắt đầu rộn ràng, mọi người bắt đầu chúc mừng Uyển Nhi, Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong tặng cho cô ấy một món quà giá trị, Uyển Nhi vô cùng vui mừng là một chiếc xe ôtô đời mới nhất cô ấy cũng đã đủ tuổi lái xe, và một chiếc túi xách hàng hiệu, Uyển Nhi vui mừng chạy đến ôm hai anh trai của mình.
" Em cám ơn hai anh."
Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong cũng vô cùng cưng chiều cô em gái này vì trong hoàng tộc chỉ có một mình Uyển Nhi là con gái nên được cưng chiều hết mực.
Nhất Liên đứng bên cạnh chỉ biết ganh tị cô ta luôn ước ao được làm một cô con dâu của hoàng tộc, Nhất Liên luôn dõi theo Lý Chấn Kiệt cô ta nhìn anh bằng ánh mắt say đắm và khao khát rồi nhìn sang Tư Nhuệ liền không vui nụ cười trên môi vụt tắt niềm ao ước cả đời của Nhất Liên lại bị Tư Nhuệ cướp mất.
Tư Nhuệ tách ra khỏi Lý Chấn Kiệt cô đang đứng ở một góc uống nước, bỗng nhiên một người hầu đi đến nói nhỏ với Tư Nhuệ.
" Có một người đàn ông say rượu cứ muốn gặp hoàng phi."
Tư Nhuệ gật đầu nói.
" Cám ơn để tôi ra xem tình hình như thế nào?"
Tư Nhuệ không biết ai nhưng để tránh gây phiền phức cô phải đi ra để giải quyết vấn đề.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT