Đẹp trai?

Ý nghĩ này vừa nảy ra, Lộ Kiêu Dương ngay tức khắc kiềm chế chính mình lại.

Nói đùa thôi, Thẩm Trường Hà có đẹp trai đến đâu cũng không có khả năng đẹp trai hơn T thần của cô!

A Ly nắm tay Lộ Kiêu Dương, thấy Lộ Kiêu Dương đứng ở cửa, hỏi: "Mẹ, mẹ không đi vào sao? Mẹ không phải là muốn gặp ba sao?"

Lộ Kiêu Dương cạn lời nhìn thằng nhóc này, nghe cậu nói như vậy, nhất thời lúng túng.

Có ý gì?

Cái gì gọi là cô muốn gặp Thẩm Trường Hà?

Cô đâu có?

Chính là vì cô nghe nói anh ở đây, có chút tò mò nên mới muốn tới xem chút có được không!

Cô nói với A Ly: "Con đi tìm ba con đi, mẹ phải đi học."

"Không nói với ba một tiếng sao ạ?" A Ly mở to hai mắt nhìn Lộ Kiêu Dương. Cũng đã đi tới cửa rồi, nhưng ngay cả chào hỏi cũng không chào một câu, cậu tất nhiên không hiểu được.

Lộ Kiêu Dương rất muốn đem cái miệng nhỏ nhắn láu lỉnh này che lại. Cô nói: "Không thấy ba đang bận sao? Mẹ đi học đây."

"Con cũng muốn đi." A Ly thấy cô muốn đi, đi theo sau như một cái đuôi nhỏ, thật vất vả mới gặp được mẹ, cậu mới không muốn bị mẹ ném đi như vậy đâu.

Lộ Kiêu Dương nhìn đồng hồ, còn mười lăm phút nữa sẽ bắt đầu vào học, cô nhìn A Ly, tuy rằng tiểu gia hỏa này rất đáng yêu, nhưng mỗi ngày có cậu ở bên cạnh, thật sự quá phiền toái.

Lộ Kiêu Dương ngồi xổm xuống, nói: "Con đi tìm ba con đi, học xong mẹ sẽ đến tìm con nhé? Nếu con không nghe lời, mẹ...."

"Mẹ sẽ không để ý A Ly sao?" Hai mắt to tròn đều đã ẩm ướt, trông rất ủy khuất.

Lộ Kiêu Dương vươn tay, cài nút áo trên người lại cho cậu, "Con không nghe lời mẹ sẽ đánh con."

"Vâng ạ." Nhắc tới ăn đòn, A Ly một chút cũng không sợ.

Lúc hai người nói chuyện, Thẩm Trường Hà đã đi ra. Anh đứng ở đó, dáng người cao lớn, thanh âm mang theo vài phần cưng chiều, "A Ly làm gì sai mà em muốn đánh nó?"

Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, lại nhìn tiểu A Ly một chút, "Nó có vẻ rất muốn ăn đòn."

A Ly lớn lên rất giống Thẩm Trường Hà, mặt mũi cái gì cũng rất giống.

Thẩm Trường Hà đi tới bên cạnh cô, cúi đầu nhìn cô, "Ai cũng nói A Ly lớn lên giống anh, em đây là nghĩ anh rất đáng bị đánh?"

"Không sai biệt lắm." Lộ Kiêu Dương đứng lên, thấy anh đã đi ra, hỏi: "Sao anh lại ở đây? Anh bận rộn như thế, cũng không phải là lại tới tìm em chứ?"

"Nếu anh nói phải thì sao?" Anh nhướng mày, nhìn cô.

Lộ Kiêu Dương cũng không biết tại sao, gần đây luôn cảm thấy Thẩm Trường Hà làm cái gì, đều giống như là đang chọc ghẹo cô.

Cô nói: "Vậy anh cũng thật là đủ nhàm chán!"

Thẩm Trường Hà nói: "Đến giờ đi học chưa?"

"Còn mười phút nữa."

"Vậy chúng ta ngồi một lát đi." Anh chỉ chỉ bên cửa sổ sát đất, nơi đó có đặt sofa và bàn.

Lộ Kiêu Dương thấy thời gian còn chưa tới, cũng không từ chối, liền đi qua.

Một nhà ba người ngồi xuống, A Ly ngồi bên cạnh ba mẹ, trông rất vui vẻ. Cậu nói: "Mẹ, tối con có thể đến ở chỗ mẹ được không ạ?"

Nhắc tới việc này, Lộ Kiêu Dương theo bản năng nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, nhớ tới người nào đó đã ở lại chỗ cô rồi, cô nói: "Tùy con."

Có A Ly ở đó, dường như sẽ bớt lúng túng hơn nhiều.

Thẩm Trường Hà nói: "Hay là để Nhược Hề tới đón A Ly đi! Anh thấy có nó ở đó, rất ồn ào."

Lộ Kiêu Dương không khỏi nhìn thoáng qua nguời đàn ông phát rồ này, "Anh có lương tâm không vậy! Thằng bé là con ruột của anh đấy!"

Thẩm Trường Hà nhìn về phía A Ly, nói: "Anh nghĩ nó cũng không để bụng anh và em sinh thêm em trai em gái cho nó."

A Ly nói chen vào: "Con muốn có em trai em gái."

"..." Lộ Kiêu Dương nghe đến đó, nhíu mày, "Lúc trước em vẫn luôn nghĩ, là ai dạy hư A Ly, không phải là anh chứ!"

( Hết chương)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play