"Thắng rồi! Thắng rồi! Tớ đã biết là thắng chắc mà!" Hoàng Doanh Tử ôm cổ Tưởng Dực la như phát rồ lên. Tay phất cật lực mớ tua cổ vũ mà người hâm mộ đội Đức nhiệt tình nhét cho.
"Đi lẹ đi!" Khâu Hàng nhìn đám đông bắt đầu loạn xà ngầu phía dưới, kéo tay Minh Vũ: "Chưa biết chừng chốc nữa bên khán đài Arghentina họ gây sự, bọn mình về khách sạn sớm là hơn."
Tưởng Dực tức cười ôm lấy Hoàng Doanh Tử, sợ cô ngã: "Thắng rồi vui thế cơ à?"
"Vui chứ! Em vui chết được luôn ấy! Không có chuyện gì làm em vui hơn nữa!"
======
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT