Lúc trời về đêm, Đại Tranh co ro trên giường nhỏ, dùng áo lông chồn của Phó Lan Tiêu và chìm vào giấc ngủ.
Dù Phó Lan Tiêu không phải người trưởng thành, nhưng giường quá nhỏ nên không đủ cho hắn nằm, hắn nói: “Nàng nằm đi, ta không buồn ngủ.”
Đại Tranh nhìn thấy sắc mặc hắn trắng bệch vì bệnh, không biết nghỉ ngơi thế nào mà thành thế này?
“Ngươi ngủ đi, chỗ nào ta cũng ngủ được, ta ngủ ở kho củi là được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT