Lại một đêm khuya khác, cuối cùng họ cũng tìm thấy một nơi.
Ban đầu gia đình kia không muốn tiếp họ, mấy người ngoại tộc đầy bụi đất, cộng thêm một nam nhân bị trọng thương, nhìn qua chính là những kẻ gây rối.
"Phiền ngài mời lang trung đến, chúng ta cũng không phải người xấu, chỉ là đắc tội với man tộc biên cảnh, chạy trốn đến đây." Đại Tranh lấy một thỏi vàng đưa cho bọn họ, ánh mắt của gia đình kia sáng lên, cũng không nghĩ chuốc lấy phiền phức, dù sao thì thỏi vàng này cũng có thể nuôi nhà bọn họ sống sung túc cả đời.
"Bây giờ chúng ta phải đi! Đợi đã!" Người phụ nữ của gia đình này chộp lấy cục vàng, cho vào miệng cắn một cái rồi kéo lang quân của mình ra ngoài, bảo hắn cưỡi ngựa gọi lang trung trong thôn đến.
Lang trung mặc áo khoác, thu rất nhiều bạc, cũng không phàn nàn gì nhiều, cẩn thận nấu và thay thuốc cho Phó Lan Tiêu, giằng co nửa đêm hắn mới hết sốt.
"Phó Lan Tiêu, ngươi thật may mắn." Đôi mắt của Đại Tranh đỏ lên, nàng mệt mỏi vô cùng, nheo mắt lại ghé sát vào Phó Lan Tiêu: "Mọi người trả giá cho ngươi nhiều như vậy, ngươi nhất định phải sống, nếu ngươi chết thì sẽ phải xuống địa ngục."
Người nọ ho khan một tiếng nói: "Nhưng vị lang quân này bị thương nặng như vậy, không bằng mời lang trung trong thành tới xem một chút."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT