Chương 665

Ngay sau đó giống như là đất rung núi chuyển…

“Bà nội cẩn thận!” Trân Nam Phương vội vàng nhào về phía bà Diêu!

Loảng xoảng!

Đèn thủy tinh trên trần nhà rơi xuống ầm ầm, phát ra tiếng vang vọng chói tai!

“Sao lại thế này? Đã xảy ra chuyện gì?” Đặng Liên sợ tới mức hét toáng lên.

“Không phải là động đất chứ?” Ngọc Cẩm cũng kêu lên, đỡ bà Diêu chạy nhanh ra ngoài: “Nhanh lên, chúng ta đi ra ngoài!”

Chỉ là mọi người đều không ngờ tới là ngay sau đó lại vang lên hai tiếng vang “Âm Âm”!

Cả biệt thự đều rung chuyển, tất cả đồ vật đều lệch khỏi vị trí!

“Là tiếng nổi” Đột nhiên Trân Nam Phương nhớ tới chuyện lần đó ở nhà họ Trần, cô sợ đến mức run lên cầm cập: “Có người muốn tập kích nơi này!”

“Cái gì? Cô đừng có mà ăn nói xui xẻo!” Trong cơn hoảng loạn thế mà Đặng Liên còn không quên châm chọc Trần Nam Phương: “Ai dám tập kích nhà họ Hà chứ?”

Lời còn chưa dứt thì xung quanh biệt thự đã bốc khói nghi ngút, còn cửa lớn thì không thể nào mở ra được!

“Là ai?” Bà Diêu nheo đôi mắt đã trũng sâu lại: “Tại sao họ lại dám làm vậy với tôi?”

Tuy rằng Trân Nam Phương cũng sợ muốn chết, nhưng cô cũng được coi là bình tĩnh, lúc cô muốn gọi điện thoại báo cảnh sát thì phát hiện ở đây không có sóng di động, chỉ có thể vọt vào toilet lấy ra mấy cái khăn lông ướt: “Không gọi điện thoại được, chúng ta đi ra bằng đường cửa sổi”

Ngọc Cẩm không rảnh lo cho mình, tay đỡ bà Diêu đi theo Trần Nam Phương, còn Đặng Liên cũng đã ném giày cao gót, không còn quan tâm đến hình tượng là cái gì, lảo đảo đi theo phía Sau.

“Không được, xung quanh đều là lửa!” Trân Nam Phương đã rất hoảng sợ, thế này có người ý định giết người saol “Vậy phải làm sao bây giờ?” Đặng Liên điên cuồng thét chói tai, hoàn toàn hoảng loạn: “Tôi còn chưa muốn chết đâu, tôi mới vừa giao bảy trăm triệu đồng tiền cọc quần áo mới nhất trong quý này, còn chưa có nhận lấy đâu!”

“Cô đừng gào nữa! Im miệng!” Bà Diêu coi như còn giữ được bình tĩnh, nhưng dù sao tuổi bà ấy cũng đã già, sức cùng lực kiệt lúc này đang cố sức thở phì phò: “Đi lên lầu hai, đi xuống từ phía bắc lầu hai”

“Cháu lên trước xem thử, mọi người vào toilet chờ cháu, đừng lãng phí thể HC  “Không được!” Đặng Liên ngăn Trân Nam Phương lại: “Ngộ nhỡ cô bỏ mặc chúng tôi chạy mất thì làm sao?”

Ngọc Cẩm kéo tay bà ta ra, cũng không màng thân phận của bà ta: “Mợ Ba không phải là người như vậy!”

“Sao cô ta lại không phải chứ? Cô ta và bà mẹ cô ta giống hệt nhau!” Đặng Liên liều mạng giấy giua, giống như Trân Nam Phương là cọng rơm cứu mạng cuối cùng: “Nếu năm đó Hà Quảng Nghĩa không coi trọng mẹ cô ta thì nhất định sẽ cưới tôi!”

“Bà nói cái gì?” Trân Nam Phương kinh ngạc đến mí mắt giật giật, cô nhìn chằm chằm Đặng Liên: “Hà Quảng Nghĩa có quan hệ gì với mẹ tôi?”Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.

“Nhưng mà tại sao trước giờ tôi không nghe Quảng Nghĩa nói đến?” Bà Diêu cũng cảm thấy khó hiểu.

“Năm đó ông ta không đủ trình độ ở cạnh cô chủ nhà họ Tạ, đương nhiên sẽ không nói với người khác!” Đặng Liên tỏ vẻ khinh thường.

Trân Nam Phương năm chặt hai vai bà ta, tức giận trừng mắt: “Tôi hỏi bà, có phải ông ta đã làm gì mẹ tôi không? Ví dụ như vụ tai nạn xe cộ năm đó là thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play