Chương 661

Trịnh Hoàng Bách vần túm Đỗ Thanh Hoa đi!

“Bé Phương, cô cứ mặc kệ bạn thân của cô sao?” Mặc dù Tạ Hàn Phong hỏi như vậy, thực tế anh ta cũng không có lo lắng chút nào.

Trần Nam Phương khẽ mím môi, cô nhàn nhạt nói: ‘Không sao đâu, bác sĩ Hoàng Bách sẽ không làm tổn thương Thanh Hoa.”

Huống chỉ sớm muộn gì anh ta cũng phải đến tìm cô ấy, còn không bằng nói rõ ràng sớm một chút cho thỏa đáng.

“Nam Phương, ta cũng sẽ không tổn thương con.” Bỗng nhiên Tạ Đình Nam mở miệng, trong mắt của ông đầy chân thành: “Con là… Ta vân luôn xem con là con gái của †a.”

“Tôi biết mà.” Lời này của Trần Nam Phương có chút dối trá, thế nhưng mà hiện tại cô không muốn tra hỏi ông.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Tạ Đình Nam như nhận được cam đoan, ông thở dài một tiếng.

“Không biết giáo sư Nam ở nước Canada nhiều năm như vậy có từng nghe nói đến chuyện người giải độc thần bí chưa?” Trân Nam Phương đổi đề tài.

Tạ Hàn Phong chậc chậc nói: “Cuối cùng tôi cũng biết tại sao cô có thể trở thành đầu quả tim của ông chủ rồi.

Người đẹp tốt bụng, còn quan tâm anh ấy như vậy, chậc chậc, mẫu người vợ lý tưởng!”

Cô trừng mắt liếc anh ta một cái, người này không chỉ có miệng rộng, nói chuyện còn không nghĩ ngợi.

“Ta từng nghe nói qua, Minh Viễn có nói qua với ta.” Tạ Đình Nam giải thích: “Nhưng quả thực người kia thoắt ẩn thoắt hiện, ta cũng không thể xác định người nọ đang ở đâu.”

Ba người lại trò chuyện một chút liên quan tới người giải độc thần bí, mà Đỗ Thanh Hoa và Trịnh Hoàng Bách bên này còn ồn ào và kịch liệt hơn cả bọn họiI “Tôi nói này bác sĩ Hoàng Bách, anh có ý gì? Ban ngày ban mặt lôi tôi ra đây làm gì?” Trong giọng nói của Đỗ Thanh Hoa có chút không kiên nhân và trách móc: ‘Không sợ vợ anh truy sát tôi sao?”

“Vợ của tôi sẽ chỉ là em.”

“Dừng.” Đỗ Thanh Hoa trợn trắng mắt: ‘Mấy câu mặt dày như thế mà anh cũng dám nói ra, anh nói sẽ chỉ là tôi ư?

Cũng không biết mấy ngày trước người cử hành hôn lễ với anh là ai?”

“Thanh Hoa…” Trịnh Hoàng Bách có chút do dự lại có chút tủi thân: “Chuyện này là tôi không xử lý tốt, em có thể…

“Tôi không thể!” Cô ấy chẳng thèm nghe hết câu đã từ chối thẳng: ‘Dựa vào đâu mà một câu không xử lý tốt của anh mà đã muốn tôi tha thứ? Cho tới bây giờ tôi không nghĩ tới anh là người không chịu trách nhiệm như thế!”

“Cho nên em thật sự chuẩn bị chấp nhận Nam Mạc Bá ư?”

“Anh quản tôi à?” Đỗ Thanh Hoa tức giận nói: “Anh là gì của tôi? Em trai tôi còn chưa tới quản tôi, anh tính là gì?”

“Tôi là bạn trai emI” Trịnh Hoàng Bách thay đổi giọng điệu mềm mại, anh ta bắt đầu mạnh mẽ.

Gặp mạnh thì mạnh là đặc tính của Đỗ Thanh Hoa, cô ấy nhất thời hất căm lên, trợn mắt nhìn giận dữ cải lại: “Là bạn trai cũ!”

Nói xong, cô ấy nhấc chân đá vào Trịnh Hoàng Bách lại bị anh ta năm chân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play