Chương 608

Tim Trần Nam Phương như bị dao cứa một nhát, cô kiên quyết nhân nại kéo chặt bạn hiền: “Thôi thôi, Đỗ Thanh Hoa chúng ta đi thôi.”

Tình hình trước mắt làm cô rối loạn, hai đứa cô không thể chịu thiệt được.

“HừỪ!” Trước khi rời đi, Đỗ Thanh Hoa gầm gừ Nam Mạc Bá một cái thật dữ tợn: “Đồ đạo đức giải”

Còn tưởng rằng mò được báu vật thịt tươi, không ngờ lại còn là anh em với Tạ Đăng Ninh, cái trò vẹo gì vậy!

Ra khỏi Trung Tâm Mua Sắm Hà Lạc Uyển, tim Trần Nam Phương vẫn còn đập thình thịch, đi đường có chút không vững, cũng may có Đô Thanh Hoa dìu cô.

“Ông nói bố tôi thật sự là một tên ăn xin lưu manh?”

Cậu đừng nghe ông ta nói năng xăng bậy! Mẹ cậu chính là đại tiểu thư của nhà họ Tạ, cậu nhất định phải tin tưởng vào ánh mắt của bà ấy.”

Trần Nam Phương dần dần bình tĩnh lại, nhưng cô chưa bao giờ biết rằng mình lại hết sức để ý đến đề tài về ba như vậy!

Đúng thế, có ai không khao khát tình thân đâu?

Nhất là đối với người từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu như cô!

Cô vấn có thể bình tĩnh đối mặt với vấn đề của Tạ Ngọc Hân, bởi vì ngay từ đầu cô đã biết mình không thể mong đợi được gì, mẹ của cô đã ra đi vĩnh viên!

Thế nhưng ba cô đâu, rốt cuộc ông là ai? Ông còn sống không? Câu chuyện với mẹ cô ra sao?

Cô muốn biết.

Đặc biệt muốn biết.

Vào giây phút này, càng muốn biết.

“Sao hai người lại đứng đây?” Một giọng nói trầm ấm như tiếng đàn cello tao nhã vang lên.

Trân Nam Phương ngẩng đầu nhìn Tạ Đình Nam đang đi tới, trên mặt ông không giấu được vẻ lo lắng, trong lòng cô thoáng dâng lên một tia ấm áp, cô muốn biết ba cô có như vậy khi gặp cô hay không?

“Giáo sư Naml” Đỗ Thanh Hoa cất tiếng chào: “Đừng nhắc tới, chúng tôi gặp phải hai tên khốn trong đó.”

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Không có gì.” Trần Nam Phương hít một hơi thật sâu, lạnh nhạt nói: “Ông đến Trung tâm thương mại để mua gì sao?”

“Ta.. a” Tạ Đình Nam trở tay không kịp khi bị hỏi, ông nhờ người tuyển Đỗ Thanh Hoa làm công ở Trung tâm thương mại, khi ông biết gần đây Trần Nam Phương thường xuyên tới đón cô tan ca, cho nên mới chạy đến tìm cảm giác tồn tại: “Con có sao không? Có chỗ nào khó chịu không?”

Hỏi xong, ông nhanh chóng đề nghị: “Có muốn qua quán cà phê bên kia ngồi không?”

“Được” Đỗ Thanh Hoa trả lời thay, sau khi đi vào còn kể lại đầu đuôi câu chuyện một lược: “Có vẻ như Trung tâm thương mại này cũng không ra sao cả, thế mà lại tìm người như vậy làm tổng giám đốc.”

Cô tức giận, Trần Nam Phương trâm †ư suy nghĩ, cả hai đều không phát hiện ra Tạ Đình Nam đang ngồi bên cạnh tức đến mức lộ ra gân xanh trên tay.Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.

Tạ Đăng Ninh trở lại rồi sao?

Người nhà họ Tạ còn dám trở về sao?

Có phải là do năm đó ông ra tay không đủ mạnh sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play