Chương 411

“Em chưa từng muốn rời đi…” Trần Nam Phương nói xong cảm thấy như rơi vào bấy, nhanh chóng chữa cháy: “Là do bị anh ép mà thôi!”

“Tại sao anh lại ép buộc em?” Anh trở nên vô cùng nghiêm túc: “Vẫn là câu nói đó, Nam Phương, em có tin anh không?”

Anh để tay lên trái tim cô, nhiệt độ xuyên qua lớp quần áo khiến cô kinh ngạc, cô có tin được anh không?

Hai người im lặng lúc, Trân Nam Phương hít sâu một hơi: “Em không muốn thảo luận về chủ đề này nữa. Có rất nhiều việc khi làm rồi mới biết có cố gắng cũng không cứu vấn được gì.”

“Vì vậy, em phải cho anh một cơ hội.”

“.. Chuyện này sao nghe khó xử như vậy.

“Nam Phương, em có cho anh cơ hội làm lại được không?” Minh Viễn dùng ngón tay dài chạm vào gò má và đôi môi cô, nhìn xuống dưới.

“Bốp!”

Cô ấy nhẹ nhàng hất tay anh ấy ra, khuôn mặt mềm mại ửng hồng: “Nếu đã dám làm còn phải đợi trưng cầu ý kiến hay sao?”

Cô cho rằng chỉ cần đổi một từ thôi cũng có thể làm mất đi sắc thái ái muội, nhưng nào biết có một vài người hành động mạnh mẽ, nâng eo cô, ôm cô đặt lên bàn làm việc.

“„” Hàng mày của Trần Nam Phương nhíu chặt: “Anh làm gì vậy?

Mau thả em xuống!

“Anh muốn ăn đào mật.”

Cô ấy vừa ấm ức vừa xấu hổ: “Hà Minh Viễn! Sao anh lại không đứng đắn như vậy! Rốt cuộc anh coi em là gì đây!”

Bất cứ nơi nào, bất cứ lúc nào cũng được sao?

“Làm vợ anh!” Anh ta nói một cách tự nhiên: “Nếu không thì em nghĩ sao?”

“Em không nghĩ…” Trần Nam Phương quay đầu quay lại: “Có thể làm chuyện này với vợ, đối với người yêu có phải là thoải mái hơn không?”

“Người yêu?” Anh nhàn nhạt lặp lại, ánh mắt sững sờ: “Câu hỏi này anh không trả lời nổi, vì anh chưa từng có người yêu.”

Cô ấy nhìn chằm chằm, muốn xác nhận rồi lại xác nhận.

Minh Viễn cúi xuống, cái trán dính vào trán cô ấy: “Em nhìn cho kĩ vào đi.”

“Anh…”

“Nếu có người thỏa mãn được anh, anh còn có thể mỗi ngày đều nhớ nhung em như thế này sao?” Anh nắm lấy tay: “Em có biết anh nhớ em nhiều như thế nào không?”

“Nhưng mà…” Trân Nam Phương mở miệng, nhưng không có nói thêm nữa, bởi vì vừa mở miệng thế nào cô cũng tin anh ấy.

“Nhưng em lại cho rằng anh đối xử với cô ta không tâm thường.” Hà Minh Viễn nói thay cô: “Anh đối với cô ta không có ý gì khác.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play