Chương 221
“Cô ấy là người của bà Diêu.” Trần Nam Phương thản nhiên nói: “Bà Diêu thật sự đối xử rất tốt với tớ, nhìn người cũng rất chuẩn, tiếc rằng…”
Cô đang phối hợp với Hà Minh Viễn để lừa bà ấy.
Đỗ Thanh Hoa nhìn ra cô đang nghĩ gì, cô ấy an ủi: “Trong bụng cậu đang có cậu chủ nhỏ của nhà họ Hà, không thể là giả được. Chỉ một điểm này thôi bà Diêu cũng không phí công thương yêu cậu.”
Trần Nam Phương cúi đầu cười, bàn tay trắng nõn xoa lên bụng của mình…
Sau khi họ đến biệt thự thì nhìn thấy Minh Vy đang đi lại ở phòng khách, bộ dạng rất lo lắng.
“Minh Vy, tôi về rồi đây.” Trần Nam Phương đi đến, trấn an cô ấy: “Không phải tôi đã nhắn tin cho cô nói cô không phải lo sao. Tôi chỉ đi thăm Thanh Hoa thôi, cô xem cô ấy sợ cô lo lắng nên cùng về rồi này.”
“Mợ ba, không hay rồi.” Minh Vy như ngồi trên đống lửa, kéo Trần Nam Phương: “Mợ ba đi đến bệnh viện với Tôi.
Cô giật mình, tưởng rằng Minh Vy đã biết chuyện cô bị thương, không khỏi trở nên căng thẳng, đang nghĩ xem giải thích như thế nào.
Đỗ Thanh Hoa cũng tưởng vậy, đi qua nói giúp cô: ‘Đến bệnh viện làm gì?
Chúng tôi vừa quay trở về, Nam Phương đã mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi.”
“Không phải…’ Minh Vy ra sức khua tay: ‘Là cậu ba, anh ấy đang ở Bệnh viện Thiên Ái.”
Trần Nam Phương trừng lớn mắt: “Có ý gì vậy? Hà Minh Viễn ở trong bệnh viện? Không phải anh ấy ở Anh sao?”
Minh Vy dùng lực kéo tay Trân Nam Phương: “Tôi cũng không biết nữa, trước khi mợ ba vào tôi nhận được điện thoại của Minh Phúc. Anh ta nói tôi đưa mợ ba đến, nói phải giữ bí mật chuyện này, không để cho bà Diêu biết.”
Những lời Minh Vy nói Trân Nam Phương đều hiểu, thế nhưng không hiểu được tại sao Hà Minh Viễn lại quay trở về? Sao lại ở trong bệnh viện?
“Này cô kia, tôi nói cô mau chóng bỏ cánh tay của Nam Phương ra đi. Cô ấy vừa mới bị…” Chưa nói hết câu đã bị Trần Nam Phương ngắt lời.
“Tôi đi đến bệnh viện cùng cô, nhanh lên.”
Đỗ Thanh Hoa nhìn Trần Nam Phương, cánh tay cô phải đau lắm, chỉ vì Hà Minh Viễn nói nhịn là nhịn?
Ba người vội vàng đi tới Bệnh viện Thiên Ái, vừa vào thì có một y tá bước đến, gật đầu với Trân Nam Phương: “Cô Phương, bác sĩ bảo cô sang đó một mình.”
Cô nhìn Minh Vy và Đỗ Thanh Hoa ở bên cạnh, bảo bọn họ kiên nhãn đợi cô.
Cô cùng y tá đi đến phòng làm việc của Trịnh Hoàng Bách, vừa bước vào đã nghe thấy anh ta nói: ‘Chị dâu, anh Viễn bị thương rồi.”
“Anh ấy bị làm sao vậy?” Trân Nam Phương đoán: “Lễ nào…”
Là do Hà Minh Kỳ và Tô Thanh Nhã làm?
“Chị không cần phải đoán mò đâu, chị vào hỏi anh ấy không phải là rõ hết sao?”
“Anh ấy ở đâu? Trong phòng bệnh sao?”
Vừa nói xong thì nghe thấy âm thanh truyền ra từ buồng trong của phòng làm việc, một chiếc giường bệnh được đẩy ra ngoài.