Mộ Dung Tình cười lườm Bạch Thần một cái, nàng cũng không biết phu quân của mình lấy đâu ra tự tinh nói nữ nhi đang nghĩ đến nàng, rõ ràng là đang thất thần nghĩ đến người khác. Mà làm nữ nhi như vậy biểu tình nhất định là có để ý người.
Bạch Lam Y nghe phụ thân lời nói, nàng có chút xấu hổ mặt có chút nóng lên, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh hô thanh.
" Phụ thân, mẫu thân."
Mộ Dung Tình nhìn nữ nhi không được tự nhiên đem Uyên Ương Ngọc Bài thu hồi, giờ nàng có thể khẩn định nữ nhi trong lòng có người. Nữ nhi thật sự đã trưởng thành rồi.
"Mẫu thân vừa ra đến, nghe phụ thân con nói con không được khỏe, con cùng mẫu thân nói, con là chỗ nào không khỏe?"
Bạch Lam Y ngẩn ra một cái chớp mắt, không được tự nhiên nói.
" Mẫu thân yên tâm, hại vị Dược y và Luyện đan sư trong phủ cũng đã xem qua, con không có chuyện gì, nghĩ ngơi một chút là tốt rồi!"
" Gì không có chuyện gì, con rõ ràng thường xuyên thất thần, phụ thân đến con còn không phát hiện ra. con nói, có phải bị người ức hiếp không? Nói cho phụ thân, phụ thân sẽ cho hắn đẹp, phụ thân sẽ....Aaaa" Chưa chờ Bạch Thần nói xong câu, thì chân đã bị thê tử dẫm mạnh lên, làm hắn muốn nói cũng nói không nên lời. Hắn vừa muốn hỏi rõ thì thấy thê tử nhìn hắn cười càng ngọt ngào, ân hắn không dám mở miệng nữa, vì nụ cười và ánh mắt uy hiếp kia. Hắn nhìn qua rất nhiều lần, hắn không muốn ngủ thư phòng đâu.
Mộ Dung Tình thấy nữ nhi biểu tình không đúng, liền không để phu quân nói tiếp. Bà cười dịu dàng nói.
"Con không có chuyện gì, là tốt rồi. Nếu có chuyện gì không hiểu có thể cùng mẫu thân nói biết không?"
" Con đã biết." Bạch Lam Y chỉ có trước mặt mẹ mình mới biểu hiện ra tiểu nữ nhi tính cách, giờ lại có thêm người nào đó làm nàng thất thố vài lần.
Theo sau cả nhà ba người hàn huyên những chuyện phát sinh gần đây. Mộ Dung Tình cũng chú ý đến nữ nhi biểu tình, nữ nhi tuy như thường lệ bình tĩnh. Nhưng mỗi lần bà hỏi đến làm sao bắt được Tuyết Liên ngàn năm khi, nữ nhi đôi mắt giao động vài cái, vành tai rõ ràng mà ửng hồng. Nữ nhi lần này ở bên trong Tuyết Sơn nhất định có chuyện giấu diếm, xem ra bà phải đích thân hỏi Ám vệ bọn họ rồi.
__________________
Mà lúc này ở phía sau núi Linh Sư trong đình, có ba vị lão giả đang ngồi trong đình. Một là Linh Sư học viện, viện trưởng Tiêu Phong đang chăm sóc bồn hoa dược thảo, hai là Linh Sư cung phụng lục trưởng lão và ngoại tổ phụ của Bạch Lam Y Mộ Dung Tích ngồi đối diện chơi cờ.
Mộ Dung Tích cười vẻ mặt đắc ý nói.
" Ha ha ha, lão Lục, thế nào? Vẫn chưa nhận thua sao? Ta muốn xem lão lục ngươi còn đường nào để đi? Không bằng nhận thua, lão phu thắng được Linh tửu cũng mời lão Lục ngươi uống một chung thế nào?"
" Hừ, Lão Tích ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm, không phải chỉ thắng hai váng thôi sao? Chờ ngươi thắng váng thứ ba đi hả đắc ý." Lão nhân như nhớ ra cái gì, trong mắt lóe sáng nhìn cách đó không xa Tiêu Phong viện trưởng đang chăm sóc một cây thảo dược hoa trong bồn vả vờ hỏi.
" Đúng rồi lão Tiêu, ngươi và Lão Tích chừng nào kết thông gia vậy? Nhớ đến lúc đó đừng quên đám lão bằng hữu này nga."
Tiêu Phong viện trưởng nghe vậy ngừng trên tay động tác khó hiểu nhìn Lục Trưởng lão, Mộ Dung Tích cũng không hiểu Lục Trưởng lão ý tứ gì, cả hai khó hiểu đồng thanh hỏi.
" Lão Lục ngươi ý gì?"
" Chúng ta khi nào nói kết thông gia? Mà Lão Tiêu có hài tử sao?" Mộ Dung Tích nghi ngờ hỏi.
Cung phụng Lục Trưởng lão một bộ giật mình bộ dáng nói.
" Đừng nói với ta là hai người đã quên việc đánh cược mấy tháng trước đi?"
" Đánh cược gì?" Tiêu Phong khó hiểu hỏi.
Mộ Dung Tích thì có loại không hảo cảm giác, thì nghe được Lục Trưởng lão trứng thực trong lòng suy nghĩ.
" Ta, Lão ngũ và Lão Tích mấy tháng trước cùng nhau uống rượu, lúc đó không phải cùng Lão Tiêu ngươi đánh cược sao? đánh cược nếu ngươi trong vòng ba tháng có thể tìm được một đệ tử thiên phú hơn chúng ta đệ tử sao?"
Tiêu Phong suy nghĩ gật đầu khẩn định nói. "Không sai, nhưng cùng Lão Tích kết thông gia có liên quan gì?"
Cung phụng Lục Trưởng lão cười càng thêm thâm ý nói.
"Lão Tiêu, ngươi quên rồi ư? Lão Tích nói qua nếu ngươi thắng sẽ đem cháu ngoại gái Bạch Lam Y hứa cho ngươi bảo bối đồ đệ nga!"
" Không có khả năng, lão phu sao có thể!" Mộ Dung Tích nhảy dựng lên phản bát.
Tiêu Phong thấy Lão bằng hữu như vậy thái độ tức khắc không vui lên tiếng.
" Lão Tích ngươi ý gì? Ngươi xem thường ta bảo bối đồ nhi?"
Mộ Dung Tích một ngẹn, sao đó mới nói.
" Ta không phải ý đó, ta chỉ là cảm thấy lão lục đang nói bậy. Ta làm sao có thể làm ra như vậy sự tình."
Hắn mặt kệ lão Lục nói thật hai là giả, trước phủ định trước đã, cháu ngoại gái của lão có thể xem là Đông Lân Quốc đệ nhất thiên tài, mỹ mạo vô xong đâu. Tên tiểu tử nào có thể cùng cháu ngoại gái lão xứng đôi, cho dù đệ tử của lão Tiêu thiên phú hơn người cũng không xứng. Vả lại nếu để tên Bạch Thần sủng nữ nhi như mạng đó biết được lão đêm Y nhi hứa gả người, nhất định sẽ đem dây thừng đến bảo lão lấy mạng hắn đi.
" Lão Tích, ngươi không tin có thể đi hỏi Lão ngũ, hắn cũng là nhân chứng đâu, còn có..." Cung phụng lục trưởng lão cười hiếp mắt nói tiếp." Lão ngũ lúc đó cao hứng liền dùng ký lục thạch ký lục lại hai người các ngươi lời nói xuống dưới đâu." Lão lại làm ra bộ mặt hiểu rõ nói." Ta hiểu rồi, lão Tích ngươi đây là xem thường lão Tiêu đệ tử đi, cũng đúng, Lam Y nha đầu đó chẳng những xinh đẹp, thiên phú có thể xem là Đông Lân Quốc xếp hạng trước mười, bình thường nam tử sao có thể xứng đôi."
Cung phụng Lục trưởng lão trong lòng đó là đắc ý a, ai bảo hai lão gia hỏa này thường trước mặt hắn khoe ra đệ tử và cháu ngoại gái của mình có bao nhiêu ưu tú còn chưa tính. Biết rõ hắn chơi cờ không lại bọn họ, còn cố ý khiêu khích lão, làm lão thua một cây thảo dược quý hiếm, còn thêm hai bình rượu mà thất muội tặng cho lão a.
Tiêu Phong nghe nói vậy làm sao chịu nổi, tuy lão cũng rất thích Lam Y tiểu nha đầu. Nhưng bảo bối đồ đệ lão nhìn trúng, chẳng những thiên phú hơn người, còn như vậy xinh đẹp. Tuổi tuy nhỏ hơn Lam Y nha đầu, nhưng tu luyện người có ai đem tuổi tác xem trọng đâu, chủ yếu là thực lực không phải sao? đệ tử lão không xứng ai xứng a. Lão càng suy nghĩ càng cảm thấy rất tốt, Lam Y nha đầu chẳng những thông minh xinh đẹp, thiên phú lại cao, rất xứng đôi a.
Chỉ vài giây thời gian mà trong đầu của Tiêu Phong viện trưởng quay quanh tính toán rồi. Trên mặt không vui vừa rồi cũng biến mất, thai vào đó là khuôn mặt thân thiện khoát tay lên vai Mộ Dung Tích anh em tốt bộ dáng khuyên nhủ.
Truyện Cung Đấu" Lão Tích a, ngươi cũng biết cường giả chúng ta lời nói nặng ngàn cân, lão Tích ngươi đã đáp ứng cũng không thể nuốt lời a. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, ngươi Hoàng gia cung phụng trưởng lão mặt mũi đâu ngát có phải không? Cho dù ngươi không nghĩ đến bản thân thanh danh cũng phải nghĩ đến Lam Y nha đầu thanh danh phải không? Không bằng như vầy, để Lam Y nha đầu cùng ta đồ đệ tới lui một thời gian. Nếu Lam Y nha đầu không thích ta cũng không bắt ép, dù gì ta cũng là nhìn Lam Y nha đầu từ nhỏ đến lớn, sẽ không hại con bé."
"Aizzz.... lão Tiêu a, ngươi cũng biết Bạch Thần tên tiểu tử đó như thế nào sủng Y nhi rồi, nếu biết ta cho con bé hứa hôn không phải đến trước mặt ta thất cổ."
Tiêu Phong nghe vậy râu mép đều giật giật, người ngoài chỉ biết Bạch Thần đối với ai đều lãnh khóc vô tình. Nhưng ai biết được hắn bên trong là thê nô, nữ nhi nô đâu.
" Ta nói Lão Tích, ngươi nói cái này là không đúng rồi, Bạch Thần là sợ Lam Y nha đầu bị người lừa ngạt mới như vậy. Ta nhìn trúng đồ đệ chẳng những tuấn mỹ, thiên phú ta dám bảo đảm nam nhân không một ai có thể so, nhân phẩm ngươi cứ yên tâm một trăm phần trăm. Chúng ta chỉ là cho hai đứa có cơ hội tiếp xúc với nhau mà thôi. Còn có.... ta đồ đệ còn nhỏ tuổi đâu, Lam Y nha đầu về sao rất dễ quản thúc có phải không?"
Cứ vậy một đời anh minh Hoàng gia cung phụng trưởng lão bị Tiêu Phong hống đến mỹ tư tư, làm một bên cung phụng Lục Trưởng lão đều há hốc mồm nhìn lão Tiêu, lôi kéo lão Tích đi viện của lão nói chuyện đi. Lão nói thầm.
"Lão Tiêu đây bằng mọi cách phải bắt lấy Lam Y nha đầu làm đồ đệ mình thê tử a."
Nhưng chưa chờ Tiêu Phong mang thông gia tương lai đem về viện của mình tẩy não, thì thấy quản sự đứng dưới chân núi chờ, hắn thấy viện trưởng liền đi nhanh đến bẩm báo.
"Đệ tử gặp qua Viện trưởng đại nhân, gặp qua Hoàng gia cung phụng trưởng lão."
"Có chuyện?"
Tiêu Phong biết bình thường không có chuyện gì quan trọng, Sở Tư Hàm sẽ không phái người đến làm phiền hắn.
" Bẩm viện trưởng đại nhân, nữa canh giờ trước Kỳ Tinh học viện mang người đến chúng ta Linh Sư học viện khiêu chiến, Sở Tư Hàm lão sư bảo đệ tử đến đây thông báo với viện trưởng ngày."
Tiêu Phong mài câu lại nói.
"Qua không bao lâu Hoàng gia di tích bất đầu, bọn họ không ở học viện tu luyện, chạy đến chúng ta Linh Sư học viện náo cái gì điên? Ngươi đi nói với Sở Tư Hàm, cẩu đến nhà cho ta đánh trở về là được!"
Quản sự nghe vậy miệng trừu trừu, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn nghe qua a, chỉ cần có người đến học viện náo sự, viện trưởng đều sẽ dùng như vậy một câu.
Quả sự chỉ có thể tường thuật lại sự tình.
" Viện trưởng, chuyện là như vầy, Kỳ Tinh học viện lần này đến là muốn cùng chúng ta Linh Sư học viện khiêu chiến, muốn cùng chúng ta Luyện đan sư đệ tử thi luyện đan. Mà đánh cược là ba mươi danh gạch tham gia năm nay Hoàng gia di tích. Sở lão sư không dám làm chủ nên phái đệ tử đến đây thông báo với viện trưởng ngày."
" Cái gì? Thi luyện đan thuật?"
" Đúng vậy!" Quản sự khẩn định nói.
" Lão Tiêu, ta xem ra người có chuẩn bị mà đến đâu!" Mộ Dung Tích trầm ngâm nói.
"Hừ, chúng ta đi, ta cũng muốn xem bọn họ muốn dở trò gì?"
Mà lúc này Linh Sư học viện rèn luyện trong sân lớn, tụ tập càng lúc càng nhiều học sinh quây xem, một đám đều rất hiếu kỳ lần này Kỳ Tinh học viện không mời mà đến là muốn làm gì?
_________________________________
Happy New Year 1/1/2022 🥳🥳