Cả hai bắt đầu say đòn, cô quên mất thời gian mà tiếp tục sử dụng sự nhanh nhẹn của mình để chống lại uy lực mạnh mẽ của hắn, trong lúc đấm hắn bất chợt thấy có một khe hở cô lập tức đổi nắm đấm thành đường quyền dùng cả bàn tay, lợi dụng thêm chiều dài của ngón tay tạo sự bất ngờ quét qua cuống họng hắn. Vì hắn quá khoẻ cô không khiến hắn bị xẹp cuống họng nhưng đủ khiến hắn đau nhói mất cân bằng và lảo đảo. Hắn cao hơn cô nên cánh tay dài hơn, đồng thời khi cô quét cuống họng cô buộc phải áp sát hắn hơn, trong lúc lảo đảo hắn cũng kịp vung tay đấm vào mạn sườn cô. Đánh đổi, cô bị bật lại đến cả met và ộc ra một ngụm máu. Đau thấu gan ruột. Cũng may hắn chưa phục hồi ngay sau đòn đó nên cô kịp đứng dậy để tiếp tục và kiểm soát thế trận. Cả khán đài như lặng đi khi cả hai đối thủ cùng trúng đòn và cô gái có vẻ nặng hơn, họ bắt đầu nghĩ về cảm xúc cô gái trong lồng.
Đòn đánh của cô luôn biến đổi không dừng ở bất kể môn phái nào, tám chi, đó là thuật ngữ của Muay Thái, bốn tay chân cộng thêm với bốn cùi trỏ và đầu gối, sử dụng linh hoạt liên tục và hắn bị ăn đòn khá nhiều, mặc dù hắn mình đồng da sắt và đã bơm thuốc, hết năm phút nhưng hắn vẫn rất khoẻ cô sợ mình bị lừa mà dây dưa sẽ không có sức chiến đấu. Trong một giây bất thình lình cô tung được một cú cùi chân trúng cằm hắn và đòn chân bên kia dùng gót chẻ thẳng vào người hắn. Hắn đập thẳng vào thành của chuồng và bật ngược lại nằm sấp xuống. Chưa từng có kẻ nào làm được như vậy, nhưng hắn bật dậy và đánh tới tấp về cô khiến cô trở tay không kịp nhận định đòn đá cuối cùng nếu tránh được cũng bị tay kia hắn vồ tới cô chấp nhận chọn lựa, tiến sang một nhịp đón đòn trước khi nó đạt đỉnh điểm đồng thời tung nắm đấm ngược lên hõm nách. Hắn rống lên lùi ra và cô cũng đau nhói bên phải, cả hai lùi hẳn lại dựa thành để bình tĩnh trở lại. Những tiếng hò la ầm ỹ vang lên họ phấn khích vì cô gái trẻ, họ điên cuồng hò hét tên Carter đại diện của gia đình mà không biết thực ra cô tên là gì.
Tiến lên nhưng nhói đau, kiểu này chắc xương bị om rồi ép vào nội tạng, phải nhanh thôi, cô nhận định tình hình. Có hai người đàn ông nhói đau vì cô. Một kẻ ở trên cao không chịu được lao xuống mic hét lên. "Để ý thời gian", cô nhận ra tín hiệu không biết có tin được không, tám phút rồi mà hắn như trâu gào mình làm gì cơ chứ. Còn người nữa ở ngay phía ngoài không dám hé răng một lời, anh chỉ sợ anh lên tiếng khiến cô mất tập trung mà trúng đòn.
Hắn ta hét lên lại lao tiếp vào cô, cô cũng hét lên bay người tiếp một đòn trỏ gối trái, quả nhiên hắn cũng là một tên học rất nhanh không trúng lại đòn ấy lần hai, nhưng đó chỉ là đòn ảo của cô, hắn khựng lại dùng hai tay gạt mạnh chân cô xuống, chỉ chờ có thế cô lộn người sử dụng hai nắm tay đấm thẳng vào hai tai hắn. Hắn rú lên đau đớn nhưng cũng kịp xoạc chân ra sau để đá cô nhưng hơi sớm hơn cô một nhịp, trong một phần tích tắc chân phải của cô đá thẳng chân trụ của hắn. Vẫn yếu, hắn chỉ gầm lên và khuỵ gối đồng thời tay hắn móc ngược lại người cô. Cô tiếp tục nhanh hơn hắn một nhịp kịp lăn ra ngoài để thoát, bàn tay của hắn kịp bấm vào thịt cô rách toang máu, chỉ chậm một chớp mắt thôi, chắc chắn nếu trúng hắn sẽ cấu vỡ xương sườn của cô. Vết thương này cũng không đơn giản, máu toang ra chảy xuống bụng rồi xuống dưới, đó là có có bôi mỡ, không thì hắn cấu thủng bụng mình mất..
Họ lại vờn nhau thêm một chập nữa, cả hai cũng thay nhau lĩnh đòn, nhưng nhờ sự nhanh nhẹn và thân thủ tốt, những đòn của hắn cô đều hóa giải được một phần, nên ngấm đòn ít hơn hắn.
Chỉ một đòn khinh địch của cô, tình huống bước ngoặt xảy ra, trận đấu sớm kết thúc. Cô bắt được dấu hiệu chậm chạp và lờ đờ trong con mắt hắn, trong một tích tắc cô chủ quan ốp sát hắn quá gần và bị chộp được.
- Á. - Cô hét lên đau đớn khủng khiếp. Tiếng hét vang dội lên đập vào lồng ngực của mọi người, cả võ đài lặng thinh và đứng phắt dậy. Hắn bẻ gãy nát tay trái của cô.
Trước khi cơn đau kéo sập ý chí xuống hoàn toàn cô còn một chút tỉnh táo nhận định. Tung tiếp chân trái lên, tay trái của hắn chộp được ngay lập tức, mọi người hét lên kinh hãi đến mức nín thở sợ rằng chân cô sẽ bị hắn xơi tái giống cánh tay một lần nữa. Hắn cũng thế, hắn chủ quan và trả giá ngay lập tức, hắn không có cảm giác đòn, cúi đầu xuống để bẻ và để nhìn cô bị bẹp nát trong tay hắn.
Nhớ tới chuyện cũ đau lòng do sự yếu đuối đã gây hậu quả cho mình và cho hai người bên cạnh như thế nào, cô ra tay hung bạo giống như là muốn tích lũy tất cả oán giận mà xả lên kẻ trước mắt. Cô vẫn luôn là người mang đến bất ngờ. Chỉ một tích tắc. Chỉ chờ có thế cô tỳ chân vào tay hắn và chân phải cũng đạp mạnh tung người lên lao thẳng hai ngón tay vào mắt hắn.
Tiếng rống của hắn còn khủng khiếp hơn nữa, to hơn, dài hơn, lồng lộn hơn, lúc này hắn mới chịu buông cô ra và ôm lấy hai mắt khuỵ xuống, máu chảy ròng ròng. Cô rơi xuống quằn quại và ngất đi trong giây lát, cánh tay đổ quặt xuống lủng lẳng chỉ còn được vùng da và gân bảo vệ, đôi mắt đỏ au vì đau đớn, cắn mạnh môi để lấy lý trí cho khỏi ngất, dùng tay phải ôm lấy tay trái cứ thế vừa ngồi vừa lết vừa lùi vào góc chuồng, nước mắt chảy ra dàn dụa vì đau, cô phải lắc lắc để gạt được nước mắt và nhìn rõ xung quanh. Không ai vỗ tay hay reo hò, họ lặng đi nhìn cô đang hoảng loạn, còn Bất Diệt vẫn đang rống lên ầm ỹ.
Chỉ vì một chút mềm yếu không muốn giết hắn, chỉ vì một chút lòng thương dư thừa một chút lương thiện trỗi dậy đã phải trả giá bằng tình cảnh thảm thương như thế này, và suýt trả giá bằng mạng sống của chính mình. Bất chợt có người hét lên:
- Thua đi. Thua đi. - Vậy là cả võ trường cùng đồng loạt hét lên chỉ trong tích tắc như ong vỡ trận chỉ mong sao cho hắn nhận thua còn bảo toàn được mạng sống cho cô gái nhỏ.
- Bất Diệt. Nhận thua đi còn giữ được mạng sống. - Tagari cũng không giữ nổi bình tĩnh hắn túm lấy mic và gào theo mọi người.
- Không..
Bất Diệt gầm lên và loạng choạng tìm kiếm cô. Cô bình tĩnh trở lại, với được chiếc áo phông và chui vào cổ để giữ tay. Mỗi một bước đi cánh tay đau nhói xông thẳng lên não, đau đến tái dại cả người và dừng lại mấy nhịp để thở và cho đỡ đau. Phải kết thúc nhanh trước khi không kiềm chế được bản thân, cô tự nhủ và lẻn ra sau lưng hắn vung một đòn đá chẻ thẳng xuống vai. Hắn vẫn vô cùng khoẻ vung ngược tay ra sau, khiến cả cơ thể cô đổ ập xuống đất. Cả đấu trường đứng im phăng phắc phải đến vài giây sau cô mới thở trở lại. Phải sống, cô lẩm bẩm trong mồm. Phải sống, câu nói ấy đã nuôi dưỡng cô bao năm nay, không thể chết ở đây, không thể chết như thế này. Chính vì mắt hắn không còn nhìn thấy gì nên cô mới không bị phát hiện và thoát chết trong gang tấc.
Dùng toàn bộ lý trí còn lại bò dậy lẻn ra trước mặt hắn, nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu và thi triển kỹ thuật Dum Mak, hay còn gọi là sát chiêu Atemi. Cô hét lên dồn lực và tung tay ra thẳng ngực hắn. Hắn nghe thấy nhưng không kịp phản ứng. Vỡ tim. Ngay lập tức cơ thể hắn cứng đơ, miệng ộc máu. Đó là một đòn vô cùng tàn độc, cô không còn lựa chọn nào khác bởi chính cô cũng không chắc vài giây nữa cô còn đứng trụ nổi hay không. Bất Diệt ằng ặc đầy máu trong cuống họng, hắn sặc lên ho, toàn là máu, từ từ nghẹo đầu sang một bên, ánh sáng của sự sống lụi dần như ngọn nến tắt. Tới khi tấm thân của hắn đổ xuống nền không kiểm soát tất cả mọi người như vỡ òa. Họ gào lên sung sướng và bắt đầu đếm trong khi cô gắng gượng hết sức lùi dần lùi dần dựa thành để đứng cho vững. Vừa đếm đến 0 tất cả như điên cuồng, họ hò họ ném họ nhảy cẫng lên thỏa mãn và sung sướng vô cùng.
- Đưa ngay họ ra máy bay. - Tagari ra lệnh và mở cửa chuồng bước vào nhẹ nhàng đặt tay cô trước ngực rồi bế cô lên ra khỏi nơi đó.
- Anh lừa tôi. - Cô thì thào.
- Tôi không ngờ bọn chúng tiêm hai mũi cho hắn.
- Đau..
- Tôi xin lỗi.. - Cô lịm đi không còn biết gì cũng chẳng kịp nghe hắn thì thầm.
Phía sau kia, tim anh tái tê đau đớn, thật không ngờ từng ấy người đàn ông lại phải dựa vào một mình cô gái nhỏ bé để được cứu sống, anh khóc nhưng không được phép lại gần cô mà đi theo xe ra thẳng sân bay. Nhìn thấy cánh tay lủng lẳng của cô oặt xuống, anh chết sững, nhưng lực bất tòng tâm không thể làm gì vào lúc đó, anh gào, anh hét, anh cắn chặt hàm răng theo từng đòn cô phải nhận. Vết thương cứ thế bị anh làm căng cứng và tứa máu không ngừng. Đó là Tony nói nhẹ cho cô đỡ lo lắng mà thôi, đứng đối diện, bị một nhát dao mà không được phản kháng, thử hỏi vết thương nào nhẹ nhàng cơ chứ, ba người trụ cột bị thương khá nặng, rất may có Tony bên cạnh nên mới cầm được máu nhưng vẫn phải khâu vết thương nhanh chóng nếu không nó có thể vỡ ra bất cứ lúc nào, nhất là với Vincent mang dòng máu hiếm trong người nếu không kịp sẽ không có máu để truyền cho anh.. Chuông điện thoại anh vang lên.
- Đến nơi chúng mày hãy bay đi ngay.
- Cô ấy đâu? Không có cô ấy tao không đi.
- Tao đang đưa đến viện. Mày muốn sự hy sinh của cô ấy là vô nghĩa sao. Về giải quyết hậu phương của mày đi. Bó bột xong, tao sẽ đưa về.
- Tao nợ mày mười hai mạng. Bất kể sau này cần gì cứ gọi cho tao.
- Mày không nợ gì tao. Nhưng nếu mày tệ với cô ấy. Tao sẽ đòi mày gấp đôi. Nhớ đấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT