Lý Lạp Mai ở gần đó, nghe được lời cậu ta nói lập tức cho cậu ra một ánh mắt xem thường, “Sao cậu tinh ranh vậy? Tôi cũng chưa nghĩ đến vụ ghi chép này đâu.

”Vương Đại Lực không nói gì, chỉ cười ngây ngô gãi đầu, mong chờ nhìn về phía Tạ Miêu.

“Được.

”Tạ Miêu đồng ý rất sảng khoái, “Trở về tôi tìm cho cậu, cậu chép nhanh chút, đừng làm lỡ tôi ôn tập là được.

”“Vậy tớ cũng chép một bản.

” Lý Lạp Mai nói, “Vốn dĩ tớ còn tưởng rằng mình chắc chắn không thi đỗ cấp ba, đến lúc đó đi tìm việc làm.

Nhìn thành tích lần này, tớ cảm thấy tớ chắc hẳn có thể giãy giụa một chút, muộn hai năm chịu mệt chút vậy.

”“Vậy cậu cố lên.

”Tạ Miêu cổ vũ cô ấy một câu, vừa dứt lời, có người đột nhiên vội vã từ bên ngoài chạy vào, vào cửa thì hai mắt nhìn quanh bên ngoài rồi đóng cửa lại.

“Tôi vừa nghe được một tin, các cậu đoán là gì?”“Nói chuyện không đầu không đuôi, cậu bảo chúng tôi đoán kiểu gì?”“Cho miếng gợi ý, tin này có liên quan đến lão yêu bà.

”Có liên quan đến cô Lan?Các bạn học cuối cùng cũng có chút hứng thú, “Tin tốt hay là tin xấu?”Người kia bị hỏi hơi dừng lại, “Tôi cũng không biết tính là tin tốt hay tin xấu.

”“Cái gì gọi là cậu cũng không biết là tin tốt hay là tin xấu?”Đám học sinh đánh giá xấu về câu trả lời của cậu ta.

“Tôi thật sự không biết đâu, lão yêu bà muốn đi cửa sau, thuyên chuyển đến trong huyện, thì coi là tốt hay xấu?”“Là tốt đó.

” Có người nói, “Cô ấy đi rồi, lớp số bốn lớp số năm lớp số 6 được giải phóng, không phải sao?”“Nhưng cô ấy sắp trèo cao vào trong huyện làm giáo viên, chắc chắn rất vui vẻ, cô ấy vui vẻ thì chuyện này có phải chuyện tốt đâu.

”Đám học sinh nghị luận hai câu, đột nhiên phản ứng kịp.

“Cậu nói gì cơ? Cô ấy sắp thuyên chuyển lên trên huyện á? Thật hay giả thế?”“Thật đó, bác cả của Nghiêm Phong là phó hiệu trưởng của trường chúng ta, lời này chính miệng cậu ta nói.

”Trong phòng học đột nhiên im lặng, một lát sau, Lý Cường ngồi dãy đầu căm giận vỗ xuống bàn một cái.

“Phi! Tôi nói lần này sao cô ấy ra đề hãm như vậy, hóa ra là sắp đi rồi, muốn hành chúng ta sao thì hành.

”Đám học sinh đều tức giận đến không chịu nổi, trong văn phòng, nghe được tin tức này sắc mặt của các giáo viên cũng không được tốt lắm.

Khó trách gần đây cô Lan nói chuyện làm việc đều không suy xét hậu quả, trong lời nói còn thường xuyên lộ ra vẻ đánh giá thấp trường bọn họ, hóa ra là đã đi cửa sau rồi, sắp lên huyện làm giáo viên.

Loại người không có phẩm hạnh giáo viên này, sao chuyện tốt gì cũng có thể rơi lên đầu cô ta vậy?Bởi vì chuyện này, buổi tối tan học về nhà, dọc đường Ngô Thục Cầm rầu rĩ không vui.

Vào cửa mẹ hỏi thành tích của cô, nghe nói môn Toán cô thi được 49 điểm, tức giận ngay tức khắc.

“Không phải con học khá tốt môn Toán sao? Sao chỉ có 49 điểm? Gần đây con đi học đều làm gì thế?”“Không phải con đã nói với mẹ đề thi Toán giữa kỳ lần này là siêu cương sao?”Tính cách bố Ngô Thục Cầm tương đối ôn hòa, nhưng mẹ cô thì rất lợi hại, cô vẫn luôn tương đối sợ mẹ mình.

Thấy mẹ cô dựng thẳng lông mày lên, cô vội vàng giải thích cho bản thân.

“Mẹ không biết thôi, cái cô Lan kia đi cửa sau rồi, sắp thuyên chuyển lên trên huyện, trước khi đi ra riêng một đề câu hỏi siêu cương chỉnh bọn con.

Nghe Tạ Miêu lớp bọn con nói, hai đề lớn cuối cùng của môn Toán thi lần này đều là nội dung lớp 10 nhá.

”“Giáo viên đặc biệt chỉnh mấy đứa? Cô ta chỉnh mấy đứa làm gì?” Mẹ cô rõ ràng không tin.

“Làm sao mà con biết được chỉnh bọn con làm gì? Dù sao cô ấy ở trường chúng con có tên riêng là lão yêu bà, lão yêu bà đó, mẹ đánh giá thử xem, đánh giá thử coi.

”“Lão yêu bà cái gì? Học sinh đặt tên riêng cho giáo viên là chuyện hiếm lạ gì sao?”“Nhưng mà lúc cô ấy làm giám thị không có chứng cứ nghi ngờ Tạ Miêu gian lận, lục soát ngăn bàn của Tạ Miêu, còn mắng cậu ấy đầu óc không tốt, chép cũng không đạt chuẩn.

”Ngô Thục Cầm kể chuyện xảy ra vào lần thi giữa kỳ năm ngoái cho mẹ nghe, “Cô ấy lòng dạ hẹp hòi, nói không chừng là ghi hận chuyện năm ngoái bà Tạ đến trường học ra mặt vì Tạ Miêu, mắng cô ấy một trận, cố ý ra đề khó không cho Tạ Miêu thi được điểm tối đa.

”Mặc dù cô không muốn thừa nhận học lực của Tạ Miêu thật sự rất tốt, nhưng vì giải thích cho vụ 49 điểm lần này, chỉ có thể nói như vậy.

Ai ngờ vào lúc này, Cố Hàm Giang đột nhiên từ trong phòng ra, lạnh giọng hỏi: “Em nói cô Lan kia ức hiếp Tạ Miêu?”Thiếu niên mày kiếm môi mỏng, lúc hỏi câu này, cả khuôn mặt đều sự sắc bén khiếp người.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play