Sáng hôm sau, Draco đã bò dậy khỏi giường từ rất sớm, hôm nay là lễ Giáng Sinh.
Cậu đổ một nửa Phúc Lạc Dược mất tới sáu tháng mới điều chế thành công vào trong chai thủy tinh được chuẩn bị kĩ và nhét nó vào trong hộp quà màu lục đậm, khi ngồi ở phòng nghỉ nhìn thấy Tom rời giường liền trực tiếp đưa quà qua.
Tom mỉm cười nhận lấy hộp nhỏ nói: "Giáng Sinh vui vẻ, Draco. Đây là...... Thuốc Lão Hóa?"
Đừng trách Tom nghĩ vậy, hắn nhớ rõ việc Draco định điều chế một đống Thuốc Lão Hóa đem đi tặng, vừa tiện lợi còn tiết kiệm được tiền. Cho nên, đối với món quà mà Draco đưa lúc này, Tom không có lòng hiếu kỳ lớn đến như vậy.
"Cậu có thể mở ra để xác nhận một chút." Draco đảo mắt, bản thân đã bỏ ra nhiều thời gian để điều chế Phúc Lạc Dược như vậy, thế mà Tom đến cả xem cũng không làm, tâm trạng của Draco tốt kiểu gì đây?
Nhướng mày không hiểu tại sao Draco vốn đang tốt thì lại quạu, nhưng Tom vẫn mở hộp quà ra. Bên trong hộp chỉ có một cái chai thủy tinh nhỏ, chất lỏng trong chai như vàng chảy, ánh sáng lóe lên làm người mê mẩn, chất lỏng không quá nhiều, đến cả chai thủy tinh nhỏ như thế này cũng không thể chứa đầy, khoảng hai liều là cùng.
Tom nhìn chất lỏng trong chai và do dự hỏi, "Phúc Lạc Dược?"
Hắn là học sinh được giáo sư Slughorn thích nhất, không ai sánh bằng. Giáo sư Slughorn còn cho phép hắn mượn đọc sách trong bộ sưu tập của ông, Tom nhớ rõ đã thấy qua lời giới thiệu trong một quyển sách độc dược bậc cao, giống như vàng chảy, hiệu quả khiến con người mê muội, chỉ cần một ngụm nhỏ, dù là làm cái gì cũng sẽ trở nên cực kì thuận lợi.
Đây không phải là loại độc dược có thể thuận lợi điều chế ở độ tuổi của Draco, hơn nữa, một chai nhỏ Phúc Lạc Dược cần tới tận sáu tháng, đồng nghĩa là sáu tháng trước, Draco đã bắt đầu chuẩn bị quà Giáng Sinh cho mình, Tom nheo mắt nhìn Draco.
Và Draco đúng như trong suy nghĩ của Tom, cằm nâng lên cao, trong giọng nói mang theo sự kiêu ngạo, "Đúng vậy, Phúc Lạc Dược, đây là quà Giáng Sinh của cậu, Tom."
Nói về phương diện nào đó thì chỉ sợ là trình độ độc dược của toàn bộ năm nhất ở Hogwarts đều không có cửa để đấu với Draco. Hiện tại, Tom không chút nghi ngờ về điều này, hắn cất Phúc Lạc Dược trong tay trở lại trong hộp, "Tôi sẽ sử dụng tốt món quà của cậu, Draco."
Tom cũng chuẩn bị lấy quà ra đưa cho Draco, một cái trâm cài pháp thuật có thể che giấu đi tiếng bước chân, trên mặt còn nạm thêm một viên đá quý giả màu xanh biển, nhưng việc thiết kế rất tinh xảo, nhìn từ bên ngoài không thể nhìn ra đó là giả.
"Cảm ơn quà của cậu, Tom." Draco nhét trâm cài vào trong túi.
Hiện tại trừ sách giáo khoa đã qua sử dụng, mình còn phải dùng tới trâm cài bằng đá quý giả, ôi, đúng là mẹ kiếp thật! Draco không ngừng than oán trong lòng.
Ra khỏi phòng nghỉ, hai người cùng Abraxas và vợ chồng Malfoy dùng bữa sáng thịnh soạn.
Phu nhân Malfoy tặng áo choàng mới cho Draco với Tom, lão Malfoy tặng hai cuốn sách Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, còn Abraxas thì tặng bọn họ bộ sách giáo khoa mới tinh.
"Làm sao anh có thể để cả hai dùng sách giáo khoa đã qua sử dụng được, cái đó đúng là quà tệ." Abraxas nhét bộ sách giáo khoa mới tinh vào trong ngực của bọn họ.
Draco với Tom vui vẻ tiếp nhận, thật ra Draco đã sớm chịu không nổi đống sách giáo khoa qua sử dụng kia nên cậu cực kì hài lòng với món quà của Abraxas. Ở dưới cây thông Noel trong phòng khách, Draco còn nhận quà từ các bạn học Slytherin khác, thậm chí là cả Walburga và Herbert không thân thiết cũng tặng quà cho Draco.
Nhưng quà của Tom càng nhiều hơn nữa, ngoại trừ học sinh của Slytherin, còn có một bộ phận học sinh bên Ravenclaw tặng quà cho hắn.
Ngoại trừ cả đống qua ra, Draco còn nhận được thư của Ellis.
Draco thân yêu,
Tớ đang ở trong nhà của ông nội với cha mẹ trong lễ Giáng Sinh, cậu nhất định không biết kỳ nghỉ này tớ khổ tới cỡ nào đâu. Ông nội không biết từ chỗ nào biết được thành tích của tớ, chẳng những ngày ngày nhìn tớ viết bài luận, còn không cho tớ ra ngoài chơi, à, trước khi viết thư cho cậu, tớ vừa mới viết xong nguyên bài luận dài mười tấc Anh đấy.
Tớ có nghe Walden kể lại việc cậu ta tới Trang viên Malfoy và chơi rất vui với một đám học sinh Slytherin, tớ rất mong là tớ cũng có thể đi chứ không phải rúc trong nhà viết bài luận. Thà là nhìn thấy mặt mày nghiêm túc của ngài Malfoy còn hơn là đối mặt với ông nội.
Cậu với Tom sẽ tới Hẻm Xéo sau lễ Giáng Sinh đúng không? Tớ sẽ xin ông nội trước, thử coi là có thể hẹn Walden tới Hẻm Xéo thăm hai người không. Kỳ nghỉ lần này làm tớ có ý định muốn cắm cọc ở trong trường vào mấy đợt nghỉ sau này đấy.
Tớ chỉ có thể viết tới đây thôi, ông nội đang kêu tớ ở dưới lầu, bảo là muốn kiểm tra bài luận của tớ, lạy tất thối của Merlin!
Cuối cùng, chúc cậu và Tom Giáng Sinh vui vẻ, Draco.
Người bạn tốt nhất của cậu,
Ellis Rowle.
Draco nhướng mày, nhìn nét chữ uyển chuyển trên tờ giấy da, có chút không tin đây là chữ viết của Ellis, hồi còn ở trường, chữ của Ellis thật sự là không ổn, cậu nhìn vào mà đau cả đầu.
Còn hiện tại, chữ viết ngay ngắn và mượt mà cứ như có tới hai người viết.
Draco nhét thư vào trong túi và lười nhác viết thư trả lời cho Ellis. Trong thư trừ việc xác nhận việc mình và Tom sẽ rời khỏi Trang viên Malfoy để đi làm thêm ở Hẻm Xéo sau lễ Giáng Sinh, còn ngầm ám chỉ sự nghi ngờ của cậu về phông chữ gọn gàng của Ellis.
Lễ Giáng Sinh trôi qua rất yên bình, không có bất kì vũ hội xã giao nào, cũng không có quá nhiều khách đến Trang viên Malfoy, chỉ có năm người là Draco, Tom, Abraxas và vợ chồng Malfoy cùng nhau trải qua. Bọn họ ăn một bữa tối Giáng sinh khá thịnh soạn, chơi cờ phù thủy với Abraxas một lúc vào buổi tối và Giáng sinh cứ thế lặng lẽ trôi qua.
Trong khoảng thời gian ở Trang viên Malfoy, Draco dành cả ngày rúc trong thư viện của Trang viên Malfoy với Tom và Abraxas, đối với những cuốn sách pháp thuật siêu dày, bọn họ dành thời gian của kỳ nghỉ để đọc chúng.
Tom với Abraxas không nhắc tới chuyện của nhà Gaunt, chỉ đơn giản ngồi đọc sách trong thư viện Malfoy một cách nghiêm túc, giống như sự kiện trước đó không có xảy ra. Có điều Draco cũng không tin bọn họ cứ thế mà từ bỏ, chỉ là không có gấp gáp như hồi trước vậy thôi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Draco và Tom đã ở trong Trang viên Malfoy được một tuần, mà dựa theo kế hoạch đã sớm đề ra, ngày mai bọn họ cần phải rời khỏi Trang viên Malfoy, đi làm thêm tại Hẻm Xéo.
Trước khi đi một ngày, bọn họ nói lời tạm biệt với vợ chồng Malfoy.
Lão Malfoy không tỏ thái độ gì, nhưng phu nhân Malfoy thì không tình nguyện như lời của Abraxas. Bà vừa mới sắp xếp tốt cho phòng ngủ của Draco, còn định cho Draco sự bất ngờ. Huống chi Draco hiện lại là con cái nhà Malfoy, cần gì phải đi ra ngoài làm thêm?
Nhưng cuối cùng thì phu nhân Malfoy cũng không thuyết phục được Draco, cậu vẫn đi theo Tom tới Hẻm Xéo.
Cửa hàng độc dược của Boham là một căn nhà nhỏ hai tầng có cả gác xếp, tầng một bán độc dược và dược liệu, tầng hai là nơi ở của chủ cửa hàng độc dược Boham, phía trên còn các một cái gác xếp không lớn chứa đủ thứ đồ linh tinh.
Ông chủ thấy Tom nhiệt tình nên chừa trống phòng ngủ lớn ở bên trái trên lầu hai để cho Tom với Draco có chỗ ở, bên trong có hai cái giường không lớn lắm, tuy cũ kĩ nhưng đệm chăn thì sạch sẽ, lại có cảm giác mềm mại sau khi đem phơi qua dưới ánh mặt trời làm tâm trạng của Draco bắt đầu chuyển biển tốt.
Cậu còn tưởng là sẽ giống như hồi ở cô nhi viện, đệm chăn thì ẩm thấp, giường thì miễn nghiêng người là phát ra tiếng kẽo kẹt, hoàn cảnh hiện tại ít ra là không có khó chịu như trong tưởng tượng.
Ở đối diện phòng ngủ của họ có một căn phòng khác không lớn lắm, bên trong chứa đầy các loại chai thủy tinh rỗng khác nhau cùng các loại nguyên liệu độc dược, trên ngăn tủ còn bày ra từng hàng sách độc dược. Phòng này được Draco dùng vào những ngày nghỉ, cậu có thể dùng nó để điều chế độc dược, thời điểm có nhiều người trong tiệm thì xuống lầu một để hỗ trợ.
Nhưng Draco không có nhiều nhiệt huyết với công việc này, lúc rời khỏi Trang viên Malfoy, vợ chồng Malfoy đã cho cậu rất nhiều tiền tiêu vặt, số tiền đó đủ để cậu dùng trong thời gian rất dài, với lại trước đó cậu còn thừa một ít galleon.
Trong cửa hàng độc dược của Boham chỉ có một mình Draco là làm thêm, còn Tom thì sẽ qua hỗ trợ bên tiệm sách Flourish and Blotts cách cửa hàng độc dược của Boham không xa, trong khoảng thời gian của kỳ nghỉ, lượng người ở Hẻm Xéo không quá nhiều, Tom đã nhận được lời đồng ý của ông chủ tiệm sách Flourish and Blotts rằng nếu không phải giờ cao điểm, hắn có thể xem các loại sách pháp thuật ở trên quầy, công việc này đối với hắn phải nói là cực kì tốt.
Draco đã mất đi nhiệt huyết kiếm tiền nên sẽ không nghiêm túc đi điều chế loại độc dược cực kì khó làm, mỗi ngày cậu đều làm một ít độc dược đơn giản để ứng phó với ông chủ, lúc chán thì chạy qua tiệm sách Flourish and Blotts để nhìn Tom.
Những bức thư Ellis gửi qua không hề gián đoạn, từ sau lễ Giáng Sinh, cậu vẫn duy trì tần suất hai ngày một lá thư gửi cho Draco với Tom, mỗi ngày đều không ngừng phàn nàn về người ông nghiêm khắc của mình, còn cả việc ông nội cậu bắt cậu làm bài luận siêu siêu dài, vì để trốn việc viết bài luận - Ellis không ngừng nhắc qua một lần ở trong thư - cậu cũng muốn chạy tới Hẻm Xéo để làm thêm.
Thắng tới mấy ngày trước khi khai giảng, Ellis được rời khỏi nhà ông nội như tâm nguyện, lôi kéo Walden đến Hẻm Xéo.
Lúc đó, Draco đang ở trong căn phòng trên lầu hai để điều chế độc dược, Walden với Ellis đến cả cửa cũng không gõ mà xông vào.
"Draco, tớ rất nhớ mấy cậu đó." Ellis trực tiếp vọt từ ngoài cửa vào trong, ôm lấy Draco đang điều chế độc dược.
"Mẹ kiếp, mau buông tôi ra, Ellis, cậu đè chết tôi mất!" Draco đảo mắt, đẩy cái vạc trên bàn vào bên trong để đề phòng Ellis làm đổ nó. Tuy trong vạc chỉ là độc dược bình thường nhưng cậu cũng không muốn lãng phí nguyên liệu.
Ellis ngại ngùng buông ra, gương mặt trở nên ửng hồng, "Ta với ba mẹ tớ mới ra khỏi nhà ông nội, cậu không biết tớ sống kiểu gì đâu, thê thảm như con gia tinh vậy."
Walden tựa lên khung cửa và nở nụ cười khi nghe tiếng oán giận của Ellis, "Đừng phàn nàn nữa, em bé nhỏ Ellis à, cậu đã nói cả đoạn đường rồi, ông nội của tớ ông nội của tớ, lỗ tai tôi sắp đóng kén luôn rồi đây này."
Walden chỉ vào tai mình một cách khoa trương sau đó quay qua chào Draco, "Lúc tôi nghe là cậu định đi theo Tom tới Hẻm Xéo để làm thêm còn tưởng là nghe lầm, sau đó lại bị dọa sợ khi nhận được thư của cậu." Anh nhướng mày và nhếch mép, "Nguyên nhân gì có thể khiến cậu từ bỏ việc hưởng phúc ở Trang viên Malfoy để chạy đi làm thêm không khác gì tự hành hạ chính mình?"
"Cậu định nói cái gì, Walden?" Cánh tay khuấy độc dược của Draco không hề đình chỉ chút nào, dẫu sao thì cậu cũng bị gán cho cái nhãn 'em trai của Abraxas Malfoy'.
Có điều thứ mà Walden muốn nói lại không phải là cái suy nghĩ đó của Draco, trong nháy mắt, anh hạ thấp giọng hỏi: "Vậy nên, cậu với Tom thật sự là vợ chồng, đúng chứ?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT