Cuối cùng Hoàng Nam cũng có thể đưa Khánh Dương về đến nhà. Hắn tự nhủ trong lòng đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng hắn để cô say đến thế này. Tuy rằng Khánh Dương khi say không náo loạn, cũng không gây chuyện mất kiểm soát nhưng cô sẽ dễ khóc, không phải là kiểu gào khóc đến mức ghê sợ mà sẽ khóc rất nhỏ, trông vô cùng đáng thương, khiến cho hắn đau lòng không chịu được.
Hoàng Nam dìu Khánh Dương lên giường, giúp cô cởi giày rồi đắp kín chăn cho cô. Làm xong tất cả những gì cần làm nhưng hắn chưa về phòng, mà cứ đứng bên cạnh giường nhìn cô mãi: "Những năm qua em vẫn như thế này sao? Chẳng phải là anh đã nói đừng uống rượu khi không có anh mà?"
Khánh Dương chưa buồn ngủ, thậm chí cô thấy mình vẫn còn vô cùng tỉnh táo. Lời nói này của Hoàng Nam chỉ là vì lo lắng nên mới nói ra nhưng vào tai Khánh Dương lại thành hắn đang trách mắng mình, lại càng khiến cho cảm giác không cam lòng lúc nãy ùa về. Cô mở mắt nhìn hắn đầy tức giận: "Thế thì sao, liên quan gì đến anh? Anh là ai mà muốn kiểm soát em?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT