Hoàng Nam có một giấc mơ rất dài. Trong mơ giấc mơ ấy hắn đã quay lại đêm mà hắn và Khánh Dương bị lạc ở một nơi nào đó trong rừng sau khi lăn xuống một con dốc dài vô tận. Nhưng không hiểu vì sao đối với hắn những gì đã xảy ra trong giấc mơ này lại quá đỗi xa lạ, tựa như chưa từng xảy ra. Đêm đó sau khi trò chuyện với Khánh Dương xong thì Hoàng Nam thiếp đi, khi mở mắt dậy thì đã ở bệnh viện, vì vậy hắn không cảm thấy có gì bất thường, nhưng dường như hắn đã quên đi một đoạn ký ức nào đó vô cùng quan trọng.


Chỉ vừa qua giữa đêm, đột nhiên trời mưa rất to, Khánh Dương mơ màng tỉnh giấc. Cô không biết nói gì ngoài việc thầm mắng một câu xui xẻo. Khánh Dương thử gọi Hoàng Nam vài lần nhưng đều không có động tĩnh, hắn ngủ say đến bất thường. Khánh Dương chạm vào người Hoàng Nam, toàn thân hắn nóng như lửa đốt, hai mắt nhắm nghiền, dù cô gọi mãi nhưng hắn vẫn không thể nào tỉnh lại. Trong lòng Khánh Dương thoáng qua cảm giác sợ hãi, chẳng lẽ vết thương nào đó trên người Hoàng Nam đã bị nhiễm trùng, dẫn đến sốt cao và hôn mê mất rồi.


Cơn mưa mỗi lúc càng trở nên nặng hạt. Nơi bọn họ ngồi là cạnh bên bờ sông, cách xa rừng cây một đoạn, hoàn toàn là nơi trống trải, chẳng có một bóng cây nào. Khánh Dương nhận thấy tình hình mỗi lúc càng trở nên tồi tệ, vết thương của Hoàng Nam nếu như bị thấm nước vào thì không biết sẽ để lại hậu quả gì. Nơi hiện tại bọn họ đang ngồi hoàn toàn không có gì che chắn, chẳng bao lâu nữa cả hai sẽ ướt như chuột lột. Bây giờ phải tìm cách quay ngược lại vào trong rừng mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play