Thật ra thì tình trạng của Hoàng Nam không quá mức tồi tệ như những gì Khánh Dương đã lo lắng. Hắn chỉ cần cô trợ giúp lúc đầu, sau đó có thể dồn sức vào chân còn lại, miễn cưỡng di chuyển với tốc độ khá chậm. Hoàng Nam thấy tình hình không đến mức như hắn đã tưởng tượng nên vô cùng vui mừng, hắn muốn tự mình di chuyển với tư thế nhảy lò cò bằng một chân nhưng Khánh Dương không đồng ý. Hoàng Nam đang bị thương, không có sức kháng cự, cuối cùng bị bạn gái thân yêu của hắn dùng vũ lực mà cưỡng ép lôi đi.
Hoàng Nam và Khánh Dương đi một đoạn ngắn thì sẽ đánh dấu lại trên thân cây bằng một tấm bìa đủ màu thu thập được trừ trò chơi buổi sáng. Cho đến khi trời vừa tối thì mới đến được nơi mà bọn họ cho là điểm tận cùng của con dốc này, cạnh bên một dòng sông. Lúc sáng khi rời khỏi lều Khánh Dương không mang theo điện thoại, Hoàng Nam có để điện thoại trong balo nhưng lại không có sóng, hoàn toàn không có cách nào để liên lạc với mọi người. Nhưng ít nhất thì lúc này nó có thể dùng để chiếu sáng.
Nơi này toàn bộ đều là rừng cây, ngay cả một túp lều hay một căn nhà nhỏ cũng không có. Bọn họ không có cách nào khác đành phải nghỉ ngơi tạm ở nơi này, chờ trời sáng rồi tiếp tục nghĩ cách. Chờ cho đến khi dìu được Hoàng Nam đến một vị trí tạm ổn thì Khánh Dương mới đi bộ đến bờ sông để rửa tay. Cô đi được vài bước liền cảm thấy không đúng, hình như trên tay đang dính thứ gì đó là lạ, rõ ràng là ban đầu không có. Khánh Dương chiếu đèn flash vào lòng bàn tay của mình, cả người cô phút chốc cứng đờ, là máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT