Dương Tiểu Vy đã nghe theo lời Lục Diệp Minh, hẹn Tiểu Sơ ra nói chuyện.

Hôm nay, Dương Tiểu Vy tự mình lái xe mà không hề nhờ đến tài xế riêng trong nhà. Cô ta vừa lái xe ra khỏi nhà chưa được bao lâu thì đã có một chiếc xe đi theo.

Không biết chiếc xe theo cô ta có mục đích gì? Nhưng người đó cứ bám riết cho đến khi cô ta đến điểm hẹn.

Người đó lại không theo cô ta đi vào trong.Mà khi thấy người hẹn cùng với cô ta liền cong môi lên nở một nụ cười.

Trong một quán nước.

Tiểu Sơ đã đến trước. Cô đã kêu một ly sữa ra uống để chờ Dương Tiểu Vy đến.

Dương Tiểu Vy nhìn thấy Tiểu Sơ liền nhếch mép cười mỉa mai.

"Con dâu nhà họ Tần lại đi uống những thứ thấp hèn như vậy sao? "

Trái lại sự bởn cợt của cô ta,Tiểu Sơ lại rất điềm đạm, cô ngẩng mặt lên nhìn cô ta cất giọng trầm ấm lên trả lời.

"Muốn tốt cho con,người làm mẹ như tôi phải uống những thứ có thể bổ sung chất dinh dưỡng cho con của tôi chứ!”

Dứt lời, Tiểu Sơ nhìn xuống bụng của Dương Tiểu Vy.

"Hình như tôi nghe nói cô cũng đang mang thai phải không? Với một người như cô, chắc không uống những thứ này đâu? "

"Đương nhiên! " Dương Tiểu Vy đắc ý "Tôi chỉ uống những loại vừa sang trọng với xứng tầm với địa vị của tôi thôi! "

Tiểu Sơ nghe xong, cô chỉ biết lắc đầu, ít nhiều cô có phần ngỡ ngàng.

Cô cảm thấy, cô ta dường như không quan tâm đến sức khỏe của con mình thì phải.

“Cô hẹn tôi ra đây có việc gì?” Tiểu Sơ đánh thẳng trọng tâm, không muốn ngồi đây với hạn người này.

Dương Tiểu Vy nhếch môi không muốn trở thành người nói nhiều liền nói thẳng.

“Tôi muốn nói cô nghe một chuyện”.Vừa nói, Dương Tiểu Vy vừa sơ bụng của mình "Không biết con tôi sinh ra sẽ gọi con cô bằng anh hay bằng chị nữa… "

"Ý của cô… " Tiểu Sơ bỗng giựt mình khó hiểu.

Dương Tiểu Vy khẽ cong môi.

"Thì là đứa con của tôi đang mang cũng là con cháu nhà họ Tần nữa đấy!”

" Cái gì??? "Tiểu Sơ giựt mình, ngồi bật dậy.

" Con của Hạo Thiên sao??? "

Dương Tiểu Vy hừ một tiếng. Nét mặt thay đổi.

“Phải…! Và tôi mang thai khi tôi vẫn còn là con dâu của nhà họ Tần… Chính cô đã ép đứa con của tôi không có cha”.

Tiểu Sơ đứng hình vài giây, gương mặt xanh xao lúc này đã hiện ra. Tay chân cũng run rẩy không đứng nổi.

Dương Tiểu Vy được dịp đắc ý, dựa lưng vào ghế khoanh tay lại nhìn Tiểu Sơ.

“Nên bây giờ tôi không biết cô có nhắm mắt để kết hôn với chồng cũ của tôi nữa không?”

"Cô muốn gì? " Tiểu Sơ siếc chặt hai tay lại.

Dương Tiểu Vy cũng không muốn vòng vo nữa, cô ta nói thẳng.

“Lễ đính hôn sắp tới cô không được đến… Mà còn, những thứ nhà họ Tần đã cho cô… Cô cũng phải chia cho tôi phân nữa”.

Ngay khi Dương Tiểu Vy vừa mới nói hết câu. Thì đột nhiên không biết từ đâu vang lên một tiếng nói quen thuộc liền cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.

" Cái thai bây giờ lại đá qua anh trai của tôi rồi sao? "

Hai người sững sốt quay lại nhìn.

Người lên tiếng không ai khác chính là Lam Lam. Cô đã xuất hiện và nghe hết cuộc nói chuyện từ nãy giờ.

Còn người đã đi theo sau Dương Tiểu Vy đang đứng bên ngoài. Thấy bóng dáng Lam Lam xuất hiện.Người đó sững người, đứng hình ngay lập tức.Hai mắt trợn lên,gương mặt không thể nào không hiện lên sự vui sướng trong lòng. Cuối cùng cô cũng đã xuất hiện.

Nhịn không được người đó liền xuống xe dự định cũng bước đi lên đó.

Dương Tiểu Vy giựt mình, đứng lên nhìn Lam Lam. Chỉ có mấy ngày không gặp, cô ta cảm thấy Lam Lam rất khác lạ.

Ánh mắt của Lam Lam được che phủ lớp mắt kính dày cộm khiến ai nhìn vào cũng nghĩ cô bị cận thị rất nặng.

Lam Lam ngồi xuống, lạnh lùng phun ra một câu hỏi.

"Bữa trước thì đổ qua cho Lục Diệp Bằng, bây giờ là anh Hạo Thiên… Rốt cuộc cô ngủ với bao nhiêu người, đến có con cũng không biết là của ai sao? "

"Lam Lam… Cô!!! " Dương Tiểu Vy nghe xong liền tức giận.

Tiểu Sơ cũng ngồi xuống theo. Nhìn thấy được Lam Lam, cô vui mừng mà đã quên mất câu chuyện vừa rồi giữa cô và cô ta đang nói.

Lam Lam nhếch mép nhìn Dương Tiểu Vy cười một cách khinh bỉ.

“Có phải thấy gia đình của tôi không nói gì thì cô muốn được nước mà làm tới phải không? Cô nói cô đang mang thai con của anh trai của tôi thì cả nhà tôi sẽ tin sao??? Còn Lục Diệp Bằng!!! Tôi thắc mắc tại sao bây giờ,cô không bám lấy anh ta nữa”.

Tiểu Sơ hoài nghi.

" Có lẽ Lục Diệp Bằng đã rời chiếc ghế Tổng Giám Đốc rồi phải không? Tôi còn nghe anh ta đã không muốn trở về công ty nữa! "

Lam Lam nghe xong, có chút giựt mình. Nhưng cô phải giữ bình tĩnh để đối phó với người phụ nữ này trước đã.

“Không lẽ anh ta không còn địa vị, cô đã bỏ rơi anh ta lần nữa?” Lam Lam hỏi.

Cô cũng không biết Lục Diệp Bằng đang làm cái trò gì nữa? Mấy ngày nay cô ở trong bệnh viện nên không hề nghe tin tức nào về anh.Nhưng hôm nay khi nghe anh đã rời khỏi công ty,cô có hơi sững sốt

Dương Tiểu Vy nhìn Lam Lam với ánh mắt giận dữ, cô ta đập hai tay lên bàn quát lớn.

“Lâu ngày không gặp, cô vẫn miệng lưỡi như xưa”.

" Thì sao??? Với một người như cô, tôi phải dùng lời nói này để nói chuyện với loại người như cô mới được!".Lam Lam nhướng mày nói.

Khuôn mặt Dương Tiểu Vy cũng trở nên cứng ngắt khi nhìn thấy Lam Lam. Cô ta vẫn còn để bụng việc Lục Diệp Bằng đã cho hết tài sản cho cô mà không hề chừa cho cô ta một đồng nào.

Không biết người đàn ông đó thật sự đang nghĩ gì trong đầu. Không lẽ anh thật sự yêu Lam Lam chứ không hề là sự lợi dụng mà anh đã nói trước đó.

“Cô xuất hiện làm gì? Người như cô màu biến khỏi thế gian này là cách tốt nhất”.Dương Tiểu Vy cao giọng như muốn hét thẳng vào mặt Lam Lam ngay tại chỗ này.

Lam Lam bật cười.

" Tại sao? Tôi phạm tội gì sao? Hay là tôi là chướng ngại vật của cô.Nên cô cảm thấy tôi xuất hiện, có chút lo sợ phải không?"

Nói xong,Lam Lam nắm tay Tiểu Sơ đứng lên. Nói một câu đầy sự khinh bỉ.

“Chúng ta về thôi! Người như cậu không nên nói chuyện với cô ta… Ảnh hưởng đến địa vị của cậu rất nhiều đấy! Vì giờ đây cậu đã làm con dâu của một Nghị Viên rất lớn,không nên qua lại với cô ta”. Lam Lam nhìn Tiểu Sơ nói xong liền rời đi.

Dương Tiểu Vy nghe vậy, không nhịn được liền lộ ra con người thật của mình,cô ta lập tức đứng lên từ phía sau hét lớn.

“Con kia!!! Mày nói ai không có địa vị”.

Lam Lam bình tĩnh, không một chút dè chừng quay đầu lại nhìn cô ta.

" Nói ai thì tự hiểu… Đến bây giờ Lục Diệp Bằng còn chưa muốn cưới cô… Chắc có lẽ anh ấy vẫn còn nặng tình với tôi lắm thì phải…! Cô hãy xem, anh trai của tôi lúc trước như thế nào sau khi ly hôn với cô …? Vừa nghe tin Tiểu Sơ có thai liền vội vàng về ly hôn với cô. Xem ra anh ấy cũng muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân với cô lắm đấy…! Có lẽ khi đó, anh ấy kết hôn với cô chỉ vì lỡ ngủ với cô một đêm thôi! Nếu khi đó, tôi có ở đó thì có lẽ cô sẽ không được vào nhà họ Tần làm dâu đâu".

Dứt lời, cô nhanh chóng kéo Tiểu Sơ rời khỏi.

Khi gần đi tới cầu thang.

Dương Tiểu Vy đã không nhịn nổi. Đã bước lại kéo Tiểu Sơ ra, cô ta lập tức nhào vào Lam Lam.

“Lúc trước, mày bị tao đánh…Mày không hề biết sợ đúng không? Vậy hôm nay tao sẽ cho mày biết tay”. Giọng nói của cô ta dường như đang dùng lực rất mạnh,khiến ai nghe qua cũng có chút kinh sợ không biết người phụ nữ này sẽ làm gì tiếp theo.

Lam Lam sững người, cố gắng nắm chặt hai tay cô ta.

" Thì ra chính là cô đã làm ra tất cả mọi chuyện để hại tôi".

“Thì sao? Mày đáng bị như vậy! Tao còn muốn cho mày chết nữa kìa”.

Dương Tiểu Vy dùng sức, kéo Lam Lam lại gần chiếc cầu thang. Cô ta muốn xô cô xuống.

Còn Tiểu Sơ lúc này, đã bị Dương Tiểu Vy xô nhẹ vào cạnh bàn, với sức khỏe cộng cô đang mang thai không thể nào ra giúp đỡ được Lam Lam.

Dương Tiểu Vy đã kéo Lam Lam tới chiếc cầu thang. Giọng cười mang rợ của cô ta liền cất lên.

"Bây giờ mày té xuống dưới cùng lắm chỉ là bị thương chút xíu, nhưng cũng đủ làm tao thấy hả dạ… Lúc này,mày không còn ai có thể bên vực và cứu lấy mày nữa đâu. Cha và mẹ mày đều là giả và ngay cả mày cũng đã bị chồng bỏ. Thì ai… Là ai có thể cứu lấy mày?”

Dương Tiểu Vy hít một hơi thật sâu, đè nén giọng nói rồi nhanh chóng vung tay thật mạnh ra.

"Mày đi chết đi! " Cô ta đã xô thẳng Lam Lam xuống.

“Lam Lam! Cẩn thận” Một giọng nói có sự sợ hãi của một người đàn ông vang lên.

"A… " Lam Lam hét lên, đôi mắt đã mờ bây giờ còn bị rớt mắt kính càng mờ hơn nữa.Cánh tay không ngừng đung đưa giữa không trung. Cô không biết thế nào, chỉ biết bám vào cái gì đó để giữ thăng bằng lại.

Khi Dương Tiểu Vy vung tay xô Lam Lam ra thì cánh tay cô ta vẫn còn để đó. Lúc này đây,khi sự sợ hãi bao trùm lên,Lam Lam đã không còn suy nghĩ gì nữa.Cô nhanh chóng đưa tay níu lấy tay của cô ta.

"A… "

Và dưới sự chuẩn bị không kịp thời cả Lam Lam và Dương Tiểu Vy đều bị té xuống dưới cầu thang.

Tiếng nói người đàn ông vang lên không ai khác chính là người mà đã theo Dương Tiểu Vy đến đây.

Đó là Lục Diệp Bằng.

Anh đã theo dõi cô ta vì muốn biết cô ta đang gặp ai, có phải người đang đứng sau lưng mọi chuyện không. Nhưng khi đến đây rồi,anh lại gặp Tiểu Sơ thì anh cũng biết được là cô ta đã nghe lời Lục Diệp Minh thực hiện kế hoạch của hai người họ.

Sau đó anh lại thấy một người con gái mặc chiếc váy màu trắng, dáng người gọn gàng. Thì với thân hình như thế này,anh không thể nào anh không nhận ra người đó chính là người con gái anh đang đi tìm khắp nơi.Là người con gái anh yêu nhất trên đời này

Lam Lam đã xuất hiện.

Nhưng khi ăn đuổi theo cô lên đó, chưa kịp làm gì đã thấy Dương Tiểu Vy đã xô cô xuống cầu thang.

Trái tim anh chợt ngừng đập.

Cả hai người phụ nữ ngã xuống dưới, làm kinh động đến mọi người trong quán.

Lục Diệp Bằng sợ hãi nhanh chóng di chuyển đi lên. Anh không quan tâm Dương Tiểu Vy ngã như thế nào, cái thai có làm sao không? Anh không hề muốn biết.

Anh chỉ biết giờ đây,dưới chân Lam Lam đang chảy rất nhiều máu và trên trán của cô đã bị thương. Lam Lam đã rơi vào trạng thái hôn mê.

Lục Diệp Bằng nâng người Lam Lam lên, run rẩy gọi cô.

"Bà xã! Em sao vậy? Em tỉnh lại đi! "

Rồi anh nhìn mọi người đang đứng xung quanh, giận dữ gào thét lên.

"Mau gọi cấp cứu… Mau lên…Mau cứu vợ của tôi”.

Lúc này, Hạo Thiên cũng đã xuất hiện. Nhìn cảnh tượng trước mặt anh cũng như chết điếng. Không nghĩ Lam Lam sẽ xuất hiện.

"Có chuyện gì vậy? "

Lục Diệp Bằng nhìn dưới chân Lam Lam càng lúc chảy rất nhiều máu,thì anh không còn sự kiên nhẫn gì nữa. Anh đã nhanh chóng bế thẳng cô lên vừa chạy vừa gọi lớn tên cô.

"Lam Lam! Em đừng xảy ra chuyện gì? Anh sẽ ở bên cạnh em, cố gắng lên bà xã. "

*****

Bệnh viện.

Sự căng thẳng lo lắng ở phòng chờ trước cửa phòng cấp cứu không bao giờ là dừng lại. Mọi người đều đã có mặt ở đây.

Có tới hai phòng cấp cứu.

Nhưng trước cửa phòng cấp cứu của Lam Lam thì có rất nhiều người còn bên Dương Tiểu Vy thì không có một ai.

Lục Diệp Bằng, Hạo Thiên và Tiểu Sơ, còn có hai vợ chồng Tịch Duy An,Chung Linh khi nghe tin cũng đã đến đây.

Bác sĩ bên phòng cấp cứu của Dương Tiểu Vy đã đi ra.

“Ai là người thân của bệnh nhân”.

Tiểu Sơ nhìn Lục Diệp Bằng,thấy anh không hề phản ứng hay nhúc nhích bước chân mà cứ dán chặt trước cửa phòng của Lam Lam. Nên cô đành bước lên nhìn bác sĩ hỏi.

" Cô ấy sao rồi bác sĩ?”

Bác sĩ thở dài, ánh mắt hiện lên sự nuối tiếc.

“Xin lỗi! Chúng tôi đã cố gắng hết sức vẫn không giữ được đưa bé… Tôi thành thật chia buồn cùng gia đình”.

Không một ai phản ứng trước câu nói của ông. Cho đến khi Dương Tiểu Vy bị đẩy ra cũng không một ai là nhìn đến cô ta dù chỉ một lần.

Lục Diệp Bằng gương mặt gần như chết lặng khi anh đưa Lam Lam vào phòng cấp cứu. Mọi người cũng không biết anh có nghe bác sĩ về việc đứa con của Dương Tiểu Vy đã mất rồi không?

Tần Hạo Thiên đã không còn bình tĩnh được nữa, anh thấy Dương Tiểu Vy đã bị đẩy ra nhưng còn Lam Lam thì chưa thì anh càng tức giận đầy khó chịu.

“Tại sao con đàn bà đó đã ra nhưng Lam Lam thì chưa, rốt cuộc các bác sĩ đang làm gì vậy? Người cần cứu thì không cứu”.

Tiểu Sơ đi lại lên tiếng khuyên nhủ.

" Anh! Có chị Thi Thi ở trong đó mà, anh đừng lo lắng".

“Tại sao không lo được… Khi nãy em có thấy Lam Lam ra máu nhiều không?” Hạo Thiên giận dữ quát lớn

Nghe câu nói của Hạo Thiên xong, Tiểu Sơ mới giựt mình. Cô nhớ lại cảnh tượng khi nãy.

Máu chảy từ trong chân của Lam Lam chảy ra có nghĩa là…

“Không lẽ cậu ấy đã…” Tiểu Sơ bụm chặt miệng mình lại. Cô không thể tin được… Vậy tại sao Lam Lam không nói cho cô biết?.

Cuối cùng Lục Diệp Bằng đã nhìn thẳng Tiểu Sơ khẽ gật đầu.

"Phải…! Cô ấy đã có thai rồi! "

“Mày là đồ khốn”.Hạo Thiên đã không thể kiềm chế bước tới thật nhanh nắm lấy áo của Lục Diệp Bằng. " Mày biết Lam Lam đã có thai mà mày vẫn đối xử với em của tao như vậy! Bây giờ mày xem, mày và con đàn bà điên đó đã làm gì?"

Hạo Thiên còn cố gắng hỏi thêm ra một câu.

“Tại sao cô ta lại hẹn vợ của tao… Và tại sao em tao lại xuất hiện…? Nếu không phải là Lam Lam, thì tao chắc chắn người bây giờ nằm trong đó chính là vợ của tao… Cho dù là ai,tao cũng không thể nào tha cho hai đứa tụi bây” Anh đã không còn kiềm chế được bản thân nữa rồi.

Khi Hạo Thiên định dơ tay lên, muốn đánh Lục Diệp Bằng thì bất ngờ Tịch Duy An đã đến và ngăn cản Hạo Thiên lại.

Anh nhìn Hạo Thiên, nghiêm mặt nói.

“Anh bình tĩnh lại đi! Có gì đợi bác sĩ ra đã… Ở đây là bệnh viện, cậu ấy cũng không muốn như vậy đâu”.

Hạo Thiên nghe xong có phần lưỡng lự buông Lục Diệp Bằng ra. Nếu không vì kẹt xe anh cũng không thể nào đến trễ như vậy.Nếu anh đến sớm một chút đã không có chuyện này xảy ra rồi.

Nhưng Lục Diệp Bằng tại sao lại có mặt đúng lúc ở đó. Hắn ta là muốn đến vì Lam Lam hay là đang cấu kết với Dương Tiểu Vy đến hại em gái của anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play