Khúc Yên không chú ý mình bị hắn ôm, một lòng muốn đi nhanh một chút miễn cho bị bắt được, nhanh chóng thúc giục: “Dung Trì, chúng ta đi mau! Nếu bị anh tớ trông thấy, tớ liền không đi được!”
“Được.”
Dung Trì nắm chặt tay cô, hai người sóng vai chạy.
“Bên này có xe!” Khúc Yên phát hiện ven đường có một chiếc taxi, vội vàng chui vào.
“Tài xế, đi Nhạn Bắc.” Dung Trì ngồi bên cạnh cô, mở miệng nói.
“A? Không đến phòng làm việc của cậu sao?” Khúc Yên có chút bất ngờ, hắn muốn dẫn cô đi chỗ nào?
“Không đi.” Dung Trì quay đầu nhìn cô, khóe môi hơi nhếch, “Một mình tôi có thể ngủ văn phòng, nhưng cậu thì làm sao bây giờ?”
Khúc Yên nghiêng đầu suy nghĩ rồi đáp: “Tớ tìm một khách sạn ở gần phòng làm việc của cậu không phải tốt sao?”
“Không được.” Dung Trì nhìn bộ dáng cô nghiêng đầu vô cùng đáng yêu, nhịn không được đưa tay nhéo nhéo mặt cô, “Khu vực bên đó hẻo lánh, một mình cậu ở khách sạn tôi không yên tâm.”
“Ai, cậu đừng bóp tớ...... Vậy bây giờ chúng ta đi chỗ nào?”
“Chỗ tôi và em trai ở.”
Dung Trì tại Đế Đô ngoại trừ văn phòng bên ngoài còn thuê một phòng trọ giá rẻ, chủ yếu là cho em trai Dung Vân Tu ở.
Dung Vân Tu bây giờ gần mười bảy tuổi, đang học lớp 12 ở một trường cấp 3 đặc biệt tại Đế Đô.
Hắn có thiên phú vô cùng tốt, trí thông minh siêu đỉnh, nhất là phương diện am hiểu máy tính cùng internet.
Trường cấp 3 này đặc biệt giúp các kiểu học sinh thiên tài như vậy, tiến hành dạy học tùy theo tài năng.
Học phí mặc dù rất đắt nhưng Dung Trì cảm thấy đáng giá.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT