Edt: Nhan

Khúc Yên miễn cưỡng đứng ngoài cửa phòng tắm, chậc chậc vài tiếng: "Qua cầu rút ván, đội trưởng Hạ, anh làm như vậy là không được."

Hạ Tư Viêm lau người xong mới phát hiện vừa rồi hắn vội vàng quá nên quên lấy quần áo.

"Đội trưởng Hạ, tôi sẽ nhắm mắt lại, bảo đảm không mở mắt." Khúc Yên đã sớm chú ý tới việc hắn không cầm quần áo, cố tình đứng ở cửa ra vào.

Hạ Tư Viêm do dự hồi lâu, hắn quấn khăn tắm quanh hông rồi mở cửa ra.

Như hắn đoán, cô không hề nhắm mắt.

Đôi mắt to tròn tràn đầy sức sống đang nhìn hắn chằm chằm.

"Oaa, dáng người đội trưởng Hạ thật đẹp!" Khúc Yên không khỏi cảm thán.

Không hổ là cảnh sát tập boxing quanh năm.

Cơ bụng tám múi vô cùng hoàn hảo!

"Nhường đường một chút." Hạ Tư Viêm vòng qua cô, đi vào phòng ngủ.

Hắn như không có việc gì, bị cô nhìn một chút cũng không sao...

Nhưng Khúc Yên lại phát hiện tai hắn đỏ lên.

"Đội trưởng Hạ không thành thật kìa......" Cô lẩm bẩm.

Hiện tại cô chắc chắn đến 80% là hắn mơ mấy chuyện xấu hổ kia.

Nếu không thì vì sao đột nhiên hắn lại đi tắm?

Mười tuổi hắn đã vào chùa, bình thường ăn chay, thanh tâm quả dục*.

*thanh tâm quả dục: thanh tâm là giữ cho tâm trong sáng, không làm điều đê hèn, đố kỵ, cố chấp, tàn ác...; quả là ít, giảm bớt, dục là lòng ham muốn

Cô đoán 25 năm nay, hắn thậm chí còn chưa từng xem bộ phim đầy màu sắc kia.

Hạ Tư Viêm thay quần áo xong, đi ra thấy Khúc Yên còn đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn về phía hắn với ý vị sâu sa.

Hắn như có tật giật mình, vô thức nói: "Cô không nên nghĩ nhiều."

Khúc Yên ồ một tiếng thật dài, tiến lên vỗ vai hắn: "Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, tôi hiểu."

Hạ Tư Viêm mấp máy môi mỏng, không giải thích thêm.

Hắn mơ thấy tận thế đã nhiều năm, còn trước cả khi quen biết Khúc Yên.

Có lẽ, đó là kiếp trước của hắn.

Mà hắn thấy mặt Khúc Yên, có thể là bởi vì gần đây thường xuyên gặp cô ấy.

"Đội trưởng Hạ, bây giờ anh hạ sốt rồi thì có cảm giác mình đã thức tỉnh năng lực đặc biệt gì không?" Khúc Yên chuyển sang chủ đề đứng đắn hơn, hỏi.

"Không." Hạ Tư Viêm lắc đầu.

"Không?" Khúc Yên không khỏi giật mình.

Thế giới trước, tốt xấu gì hắn cũng thức tỉnh dị năng yếu ớt, lần này thậm chí ngay cả một chút cũng không có sao?

"Tôi không cảm thấy có gì khác biệt." Hạ Tư Viêm đưa tay lên, thử ngưng kết ngọn lửa nhỏ trong lòng bàn tay giống trong giấc mơ nhưng lại không có gì cả.

"Không sao đâu, anh đừng buồn. Nói không chừng tôi với anh giống nhau, vẫn là một người bình thường." Khúc Yên tốt bụng an ủi.

Hạ Tư Viêm ngước mắt liếc nhìn cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không có dáng vẻ trêu chọc lúc nãy mà rất nghiêm túc, cô đang chân thành an ủi hắn.

Giống như trong mơ, ban đầu cô gái kia cứu hắn ra, đối xử tốt với hắn.

Khúc Yên chợt nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống --

【 Giá trị hảo cảm của nam chủ giảm 5】

【 Giá trị hảo cảm hiện tại là 5 điểm! 】

Khúc Yên: "......"

Cô an ủi một câu cũng là sai sao?

"Cô Khúc, cô có thể về." Sắc mặt Hạ Tư Viêm lạnh lùng, nhớ lại sau này cô gái trong mộng cực kì vô tình, đáy dâng lên cảm giác đau đớn quen thuộc.

"Về thì về, anh muốn đuổi tôi mấy lần nữa chứ?" Khúc Yên tức giận.

Giá trị hảo cảm lúc cao lúc thấp, còn khó hiểu hơn cơn giông mùa hè.

Cô quay người đi luôn.

Vừa mới mở cửa, cô đã thấy một con zombie lang thang ở bên ngoài.

A, tự nhiên dâng tới cửa.

Cô khỏi phải đi tìm.

Mau tới cắn cô đi!

Khúc Yên mặt không biểu tình ngăn cản tầm nhìn của người đằng sau, giả vờ mình không phát hiện cái gì cả, sải bước ra ngoài.

______________________________

Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play