Khúc Yên trở lại nhà mình, một chút buồn ngủ cũng không còn.
Cô ngồi khoanh chân trên ghế sofa, gọi trợ thủ hệ thống Tiểu Thất ra: "Nói rõ ràng cho tôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Hạ Tư Viêm không có khả năng vô duyên vô cớ chán ghét tôi như vậy. Tối hôm qua thời điểm hắn rời đi còn cộng thêm 5 điểm."
"Theo phỏng đoán, hẳn là nam chủ nằm mơ thấy ngài, ngài đã...... gây nên tội ác tày trời gì đó với hắn?" Tiểu Thất phỏng đoán.
Khúc Yên giận dữ: "Anh ta là một người trưởng thành, chẳng lẽ không phân rõ mơ thực? Bởi vì tôi làm chuyện xấu trong mơ mà anh ta có thể ghét đến thế sao?"
Tiểu Thất trầm mặc.
Khúc Yên hít sâu một hơi, tỉnh táo lại, nói: "Sau lưng nhiệm vụ này nhất định có chỗ kỳ lạ nào đó mà tôi không biết. Nếu hệ thống không thể giải đáp thắc mắc của tôi, vậy nhiệm vụ này tôi không làm."
Tiểu Thất kinh hãi: "Kí chủ, tại sao ngài có thể từ chối làm nhiệm vụ?"
"Vì sao tôi lại không thể? Cùng lắm thì bị trừ 500 vạn tích phân, tôi vẫn chống đỡ được." Khúc Yên có thái độ biếng nhác: "Không phải có ba ngàn thế giới nhỏ sao? Tôi đổi một nhiệm vụ khác là được."
Tiểu Thất kinh ngạc đến sắp đứng máy.
Kể từ khi nó bị ràng buộc với sóng não của kí chủ, đây là lần đầu tiên thấy kí chủ muốn bãi công.
Bên trong chương trình được lập trình sẵn của nó không có phần xử lý tình huống như vậy.
Nó chỉ có thể báo cáo lên " phía trên ".
"Kí chủ, ngài chờ chút, tôi cần xin chỉ thị của chủ thần đại nhân." Tiểu Thất vẫn dùng lý do như trước đây.
"Đi đi, tôi chờ." Khúc Yên dựa lưng vào ghế, miễn cưỡng nhắm mắt.
Lúc này, bên trong phi thuyền ở thế kỷ 23, bác sĩ Bố Lỗ cùng đội trưởng sư đoàn lập trình và thiết kế đang thảo luận khẩn cấp đến sứt đầu mẻ trán --
"Bác sĩ, ý thức tự chủ của cô gái địa cầu này càng ngày càng mạnh. Dù cho lần lượt xóa đi trí nhớ của cô ấy, tính cách độc lập vẫn càng ngày càng rõ ràng, không hề bị kịch bản của đội chúng tôi điều khiển."
"Bác sĩ, tinh thần lực của điện hạ đã rơi xuống mức thấp nhất. Điện hạ vô dục vô cầu, thậm chí có trạng thái chán đời, điều này cực kì bất lợi cho việc điện hạ tỉnh lại."
"Bác sĩ, tình huống hiện tại e rằng có quan hệ mật thiết với chấp niệm của thế giới trước. Liệu có phải mở thế giới mạt thế thêm lần nữa không?"
Bác sĩ Bố Lỗ nhức đầu day vùng giữa hai hàng lông mày, không nghĩ tới điện hạ lại ám ảnh sâu sắc với mạt thế như vậy, thế mà lại mang theo những mảnh kí ức vụn vỡ tới một thế giới mới.
"Nói kịch bản thế giới trước cho cô gái địa cầu kia." Bác sĩ Bố Lỗ trầm tư suy tính, quyết định nói: "Đồng thời bổ sung một số dữ liệu mới cho thế giới này."
......
Khúc Yên chờ đến nỗi sắp ngủ quên, giọng Tiểu Thất mới vang lên lần nữa: "Kí chủ, căn cứ vào phán đoán, đại khái là giấc mơ của nam chủ có liên quan tới nhiệm vụ thế giới trước của ngài."
Khúc Yên hừ một tiếng: "Vậy thì sao?"
"Bây giờ sẽ truyền kịch bản thế giới trước cho kí chủ."
Màn hình trong đầu Khúc Yên đột nhiên sáng lên, hiện một loạt tư liệu và nhiệm vụ trong mạt thế.
Cô có hai giai đoạn nhiệm vụ trong thế giới đó --
Giai đoạn thứ nhất, cô cứu nam chủ ra, mang tới cho hắn sự bình yên và ấm áp, trở thành mối tình đầu của hắn. Sau khi nam chủ thích cô thì đẩy hắn vào đàn Zombie, khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng, bộc lộ tiềm năng.
Giai đoạn thứ hai là bảy năm sau, nam chủ đã trở nên cường đại, tự tay gϊếŧ cô báo thù.
"Cuối cùng tôi thật sự chết trong tay nam chủ?" Khúc Yên xem xong tư liệu, hỏi.
"Đúng là thế, chỉ là nam chủ buộc phải làm như vậy." Tiểu Thất giải thích đầu đuôi câu chuyện cho cô.
Khúc Yên nghe xong, bỗng nhiên hiểu ra.
Hạ Tư Viêm chính là Tư Triệt.
Bây giờ hắn còn giữ lại những mẩu ký ức của mạt thế, có thể chỉ nhớ cô đã phản bội, tổn thương hắn.
Cho nên giá trị hảo cảm mới bị trừ mạnh như vậy -- đây là cảm giác trong tiềm thức.
______________________________
Phần này là dành cho ai muốn đọc của chính chủ để được cập nhật sớm nhất và đọc bản đã qua chỉnh sửa thay vì những bản reup vẫn còn lỗi tùm lum nè: w.p.a.d tiệm cà chua
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT