Màn đêm buông xuống, bầu trời như một cô nhện siêng năng cặm cụi dệt lấy một tấm màn che xanh thẫm đầy những chấm sao lung linh kiêu sa ủy mị. Dưới con phố nhỏ, quán xá đã dọn đi từ lâu, để lại khoảng không trống vắng cho lác đác một hai vị lữ khách đêm rảo vội bước chân cho kịp chuyến đường về nhà chợp mắt trước khi trời chuyển sáng.
Đêm khuya sương lạnh, mùi hương thoang thoảng của vài ba cây mai chiếu thủy pha lẫn mùi thơm nức mũi của những bông hoa sữa tỏa ra từ cành cao, góp phần làm dịu đi không khí lạnh tanh vô tình của góc phố.
Ánh trăng cao hờ hững, mặc cho ánh sáng đèn đường vàng vọt loang lổ cùng bóng đen của dãy phượng bên vệ đường như một con quái vật hung hãn nuốt chửng cả con đường, nó vẫn đứng đó, ngẩng cao đầu lạnh lùng nhìn ngắm tất cả những gì thuộc về thế gian muôn hình vạn trạng.
Hôm nay cũng như mọi khi Mạc Lam chấp bút xong một chương truyện của mình, cô lại dạo quanh một vòng diễn đàn. Chỉ có điều không giống thường ngày, tâm trạng hiện tại của bản thân khá mong đợi.
Thao tác đầu tiên sau khi thoát khỏi trang truyện chính là kiểm tra xem Mr. Search có online hay không! Mạc Lam khá bất ngờ với hành động mấy hôm nay của mình, vì sao lại để tâm đến cái tài khoản đang tối màu ấy? Trong lòng thầm nghĩ: 'Hôm nay nữa là một tuần rồi anh ấy không lên diễn đàn, là xảy ra việc gì hay cũng chỉ là một vị khách vãng lai?'
Tắt Laptop đi đến bên cửa sổ ánh trăng sáng treo ngược trên bầu trời bên ngoài càng làm cho tâm hồn thi sĩ của Mạc Lam thêm chùng xuống, có một nỗi nhớ không tên đang vô tình nhẹ nhàng nảy mầm ở nơi sâu thẩm nhất.
* * *
"Dương tổng! Thời gian biểu cho ngày mai tôi đã gửi qua mail cho anh rồi. Ngày mai chúng ta sẽ bay chuyến 8 giờ 30. Lịch trình của chúng ta sẽ là.."
Thư ký Lâm tận tụy làm việc nhắc nhở theo lệ như mọi ngày, nhưng anh phát hiện Dương tổng nhìn khác với mọi khi, có chút gì đó lơ đãng không tập trung, như nghĩ ngợi xa xăm, điều này trước đó chưa từng xảy ra bao giờ. Thấy mình nói một lúc rồi đối phương vẫn trong tình trạng đó, thư ký Lâm tằng hắng một tiếng rồi lay gọi: "Dương tổng.. Dương tổng.."
Ánh mắt xa xăm trở nên sáng rõ, Dương Tầm sực nhớ là mình vẫn còn đang trong công ty, bèn ngó sang thư ký Lâm, nói: "Lịch trình lát nữa tôi sẽ xem sau, bây giờ có một việc quan trọng hơn, cần thư ký Lâm giúp tôi hoàn thành!".
Truyện Điền VănThư ký Lâm đổ người sang phía trước, tỏ ý lắng nghe những lời dặn dò tiếp theo của Dương Tầm.
"Mấy hôm nay tôi có lên mạng tìm kiếm và xem xét lựa chọn truyện mạng chuyển thể thành phim truyện truyền hình. Tôi đã chọn được một số tác phẩm ưng ý. Nhờ thư ký Lâm giúp tôi theo dõi tiếp! Có gì chi tiết thư ký Lâm cứ trao đổi với bên phòng Kế hoạch và phòng Marketing, cùng nhau hoàn thành tốt việc này. Xu hướng chuyển thể truyện thành phim hiện nay đang rất hot, chúng ta phải bắt nhịp với thị trường nắm bắt cơ hội để đưa công ty phát triển sang một tầm cao mới. Đây là một bước khởi điểm quan trọng, hãy đặt nó làm mục tiêu của năm nay."
Không ngạc nhiên là lại nhìn thấy vẻ tôn sùng bái phục của thư ký Lâm đối với Dương Tầm, anh nào ngờ rằng lúc đó chỉ là do Dương Tầm suy nghĩ sang vấn đề khác, không liên quan đến công việc. Dương Tầm cũng chẳng bận tâm giải thích nhiều làm gì, cứ để cho thư ký Lâm phát huy trí tưởng tượng dồi dào sẵn có.
Undo Blue - một cái tên thật đặc biệt, một cô gái thú vị, thật sự chờ đón cuộc trò chuyện tiếp theo sẽ như thế nào! Đây là lần đầu tiên Dương Tầm có cảm giác mong chờ cho đêm mau tới, để có thể bắt đầu cuộc trao đổi thú vị và lạ lẫm với một người lạ mới quen này.
* * *
"Thư ký Lâm, ít ra anh phải cho tôi biết tìm truyện như thế nào, xu hướng phát triển ra sao, rồi đối tác hợp tác các thứ nữa, nói thế này chúng tôi biết làm như thế nào?"
Tiếng phàn nàn kêu ca vang lên của hai trưởng phòng của phòng Kế hoạch và phòng Marketing, không ai hiểu nổi sếp tổng mình nghĩ gì, đùng một cái lại bảo đi chuyển thể truyện mạng thành phim. Ừ, thì cũng được đi, nhưng ít ra phải đưa phương hướng cụ thể chứ! Chỉ nói vỏn vẹn có một câu rồi bắt thực hiện, đầu tư lớn chứ có phải cây kim cái kiến đâu mà nói đơn giản như vậy!
"Nếu việc gì Dương tổng cũng nói cụ thể để hai người thực hiện thì tuyển dụng hai người vào công ty để làm gì? Còn cần hai người tham mưu tư vấn làm gì nữa? Đi làm đi, nhanh chóng lên kế hoạch, rồi có khó khăn gì thì đưa ra trao đổi trong buổi họp tiếp theo!"
Thư ký Lâm vẻ ngoài rất uy quyền, kỳ thực bên trong cũng hoang mang không kém, nhưng thân là thư ký tổng, những điều cần quan tâm thì quan tâm, những điều không biết thì để người khác lo, việc của mình chỉ cần truyền đạt lại lời của sếp là được. Anh bắt đầu lầm bầm như niệm chú: "Tôi không nghe! Tôi không thấy!" Bỏ lại sau lưng những tiếng gào thét xé nát tâm can của hai vị trưởng phòng ban "khổ thân" kia.
* * *
"Trưởng phòng, mình bắt đầu từ đâu đây?" Chị trưởng phòng Kế hoạch vò đầu bứt tai khi nghe nhân viên của mình hỏi một câu ngay cả bản thân cũng cần lời giải đáp.
"Dạo gần đây chị thấy phim cổ trang, đặc biệt là thể loại huyền ảo" lên ngôi ", các em cứ tìm một số truyện ở hướng này trước, nên chú ý điều tra rõ ràng quyền tác giả xem có bị" dính "nghi án đạo truyện không. Sau khi mọi người lựa chọn xong, chúng ta sẽ mở cuộc họp trình bày hướng triển khai cụ thể và chọn ra phương án hoàn chỉnh nhất!"
Mặc dù trong bụng đã "hỏi thăm" thư ký Lâm nhiều lần, nhưng cô cũng biết là kết quả mình cũng phải làm thôi, nên rất nhanh cô đã nhanh chóng sắp xếp công việc và hoàn tất công tác chuẩn bị.
Sau khi mất nhiều ngày tăng ca mở các cuộc hợp phân tích, tổng hợp, trao đổi, kết quả đạt được cũng khá khả quan: Ba bộ truyện - hai bộ của hai tác giả gạo cội và bộ còn lại của một cây bút trẻ mới nổi. Cả phòng đều thở phào nhẹ nhõm, cầm kết quả trong tay, chị trưởng phòng nhìn vào vừa ghét vừa thương, mang của nợ này nhanh chóng trao đến phòng Marketing và phòng Chế tác phim là xong nhiệm vụ.
* * *
Sau khi phòng Marketing và phòng Chế tác phim nhận được kết quả từ phòng Kế hoạch, cả hai đều nhanh chóng đi vào thương thảo trao đổi với các đối tác bên truyện về việc chuyển nhượng tác quyền và hợp tác sản xuất, để đề xuất phương án trình lên ban lãnh đạo công ty xét duyệt. Đợi khi kế hoạch trình lên trên bàn Tổng giám đốc, cũng đã là chuyện của một tuần sau rồi.
* * *