Vân Vũ Quận Quốc và Tứ Phương Quận Quốc vốn có thù oán rất sâu, võ giả hai nước đương nhiên cũng cừu thị lẫn nhau, đối địch với nhau.

Trong lúc Trương Nhược Trần và Tử Thiến đang âm thầm ám sát võ giả của Tứ Phương Quận Quốc, thì võ giả của Tứ Phương Quận Quốc cũng đang săn giết võ giả của Vân Vũ Quận Quốc.

Thậm chí, ngay cả võ giả của các quận quốc khác cũng tham gia vào.

Sáng sớm ngày thứ hai, Trương Nhược Trần và Tử Thiến phát hiện một thi thể nữ tử trong một dòng suối nhỏ. Nữ tử kia lõa thể, toàn thân bầm dập, giữa hai chân đầy máu. Rõ ràng là khi còn sống, nàng đã bị kẻ khác chà đạp.

Vết thương trí mạng trên người nàng nằm ở cổ, động mạch chủ bị cắt đứt, máu tươi không ngừng chảy ra, nhuộm đỏ cả dòng suối.

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh.

"Thủ đoạn giết người thật tàn nhẫn." Trương Nhược Trần nhíu mày, trong lòng dâng lên một cơn giận không tên.

Hắn bước xuống dòng suối, ôm thi thể nữ tử lên bờ.

Hắn có chút ấn tượng với nữ tử này, nàng là thiên kim của một gia tộc ở Vân Vũ Quận Quốc, tu vi Huyền Cực Cảnh trung kỳ, thiên phú hơn người, có khả năng rất lớn thi vào Võ Thị Học Cung.

Tử Thiến đã sớm quen với cảnh chém giết, nàng nói: "Nhìn thủ đoạn này, hẳn là do tên thiên tài Thanh U của Thanh gia, Tứ Phương Quận Quốc gây nên, hơn nữa, nơi này vẫn còn lưu lại hơi thở của hắn!"

Trương Nhược Trần không biết rõ lắm về những võ giả trẻ tuổi của Tứ Phương Quận Quốc, hắn hỏi: "Nàng nói là ai?"

"Thanh U. Hắn có thể coi là thiên tài kiệt xuất nhất của Thanh gia trong trăm năm trở lại đây, mười lăm tuổi đã đạt tới Hoàng Cực Cảnh đại viên mãn, mười sáu tuổi trở thành võ giả Hoàng Bảng, mười bảy tuổi đột phá đến Huyền Cực Cảnh. Hiện tại hắn mới hai mươi mốt tuổi, mà đã là võ giả Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị."

Tử Thiến lại nói: "Nghe nói hắn tu luyện tà công, có thể hấp thu chân khí của nữ nhân, cho nên tốc độ tu luyện mới nhanh như vậy."

Trương Nhược Trần khép hai mắt của nữ tử lại, chôn cất thi thể nàng bên bờ suối, nói: "Trong số võ giả trẻ tuổi của Tứ Phương Quận Quốc chỉ có ba người là võ giả Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị, không ngờ lại gặp phải một tên nhanh như vậy!"

Tử Thiến hỏi: "Ngươi muốn giết hắn?"

Trương Nhược Trần hỏi lại: "Chẳng lẽ nàng không muốn?"

"Ngươi phải biết, Thanh U không giống như Phong Tri Y, hắn là một tên hung ác, rất khó đối phó."

Tử Thiến nói tiếp: "Tuy Phong Tri Y cũng là thiên tài, nhưng so với Thanh U thì kém xa. Tu vi của Thanh U đã đạt tới Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị đỉnh phong, ngay cả võ giả Huyền Cực Cảnh trung cực vị cũng không phải là đối thủ của hắn."

Phong Tri Y chỉ vừa mới đột phá tới Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị, còn Thanh U đã là cao thủ Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị đỉnh phong, chênh lệch giữa hai người không phải là nhỏ.

Trương Nhược Trần cau mày, nhìn xung quanh, nói: "Có nguy hiểm đang tới gần."

Tử Thiến khẽ động tai, sắc mặt cũng thay đổi, nàng lập tức rút kiếm ra, bày ra tư thế phòng ngự, nhìn chằm chằm vào khu rừng rậm rạp phía trước, nói: "Chúng ta trúng mai phục rồi."

"Ha ha! Các ngươi phản ứng thật nhanh, không ngờ lại bị các ngươi phát hiện ra nhanh như vậy!" Một giọng nói sang sảng vang lên.

"-V-út!"

Một nam tử cưỡi trên lưng Thanh Lân Ưng nhị giai hạ đẳng từ trong rừng bay ra, lượn vòng vòng trên không trung. Nam tử này chính là Hoắc Tinh Vương Tử.

Hắn đứng trên lưng Thanh Lân Ưng, cất cao giọng nói: "Các ngươi quả nhiên lợi hại, tối hôm qua có ít nhất mười lăm tên võ giả của Tứ Phương Quận Quốc chết trong tay các ngươi."

Trương Nhược Trần ngẩng đầu lên, nhìn Hoắc Tinh Vương Tử, hỏi: "Ngươi làm sao lần theo dấu vết của chúng ta?"

"Đát đát!"

Tiếng bước chân vang lên.

Trong rừng, một nam tử sắc mặt âm trầm đi ra, mặc trường bào màu đỏ thẫm, trong tay nắm một lưỡi dao cong sắc bén dài một thước, cười lạnh nói: "Chỉ cần phát hiện kẻ đầu tiên bị các ngươi giết, muốn đuổi theo các ngươi, chẳng lẽ lại khó khăn? Ha ha!"

Tử Thiến nhìn chằm chằm vào nam tử mặc trường bào đỏ thẫm, ánh mắt trầm xuống, "Thanh

U."

Khóe miệng Thanh U khẽ nhếch lên, ánh mắt lướt qua bộ ngực tròn trịa và bờ mông của Tử Thiến, cuối cùng nhìn chằm chằm vào dung nhan xinh đẹp của nàng, tà khí âm trầm cười nói: "Thật là một cực phẩm, hơn nữa tu vi cũng không thấp, nếu như có thể hấp thu chân khí trong cơ thể ngươi, nói không chừng ta có thể nhất cử đột phá đến trung cực vị."

Ánh mắt Tử Thiến phát lạnh, lạnh lùng nói: "Nếu các ngươi đã bố trí mai phục, vậy thì tất cả đều đi ra đi!"

"Vèo vèo!"

Trong rừng vang lên tiếng xé gió.

Trong nháy mắt, bảy bóng người bay ra, trong đó ba người có tu vi Huyền Cực Cảnh trung kỳ, bốn người còn lại có tu vi Huyền Cực Cảnh sơ kỳ.

Bảy vị võ giả trẻ tuổi, mỗi người đứng một hướng, phong tỏa toàn bộ đường lui của Trương Nhược Trần và Tử Thiến.

Hoắc Tinh vương tử đứng trên lưng Thanh Lân Ưng, cười nói: "Sao các ngươi còn chưa bóp nát Kỳ Lân Cầu, chẳng lẽ các ngươi cho rằng mình còn cơ hội?"

Trương Nhược Trần lập tức giải phóng không gian lĩnh vực, ánh mắt đảo qua chín người, trong lòng hơi trầm xuống.

Chỉ riêng một mình Thanh U, Trương Nhược Trần và Tử Thiến muốn đánh bại hắn đã khó như lên trời.

Huống chi, còn có Hoắc Tinh vương tử, chiến lực không kém Thanh U bao nhiêu, đang bay trên trời, có thể tấn công bất cứ lúc nào, khiến Trương Nhược Trần và Tử Thiến trở tay không kip.

Ngoài ra, còn có bảy tên võ giả Huyền Cực Cảnh, phong tỏa toàn bộ đường lui của Trương Nhược Trần và Tử Thiến. Như vậy, bọn hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Hoắc Tinh vương tử cười nói: "Cho dù các ngươi bóp nát Kỳ Lân Cầu, phát ra Kỳ Lân Yên cũng vô dụng, căn bản sẽ không có ai đến cứu các ngươi. Ngoại cung đệ tử canh giữ khu vực này là một vị thiên tài trẻ tuổi của Tứ Phương Quận Quốc, bản vương tử đã chào hỏi hắn, cho dù hắn nhìn thấy Kỳ Lân Yên cũng sẽ không đến cứu các ngươi."

Trương Nhược Trần nói: "Hoắc Tinh vương tử làm việc quả nhiên chu toàn, hôm nay chúng ta chẳng phải chết chắc rồi sao?"

Ánh mắt Thanh U tà dị, lắc đầu, cười nói: "Không! Cửu vương tử điện hạ, là ngươi chết chắc rồi, còn mỹ nhân áo tím này, dung mạo xinh đẹp như vậy, đương nhiên không thể dễ dàng giết

nàng. Ha ha!"

Một tên võ giả Huyền Cực Cảnh trung kỳ bên cạnh cũng lộ ra nụ cười dâm tà, nói: "Thanh thiếu gia, chờ ngươi hấp thu xong chân khí trong cơ thể nàng ta, nhớ cho huynh đệ chúng ta

vui vẻ một chút."

"Tìm chết!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play