"Vút..."
Một luồng sáng rực rỡ phóng lên từ trung tâm Việt Tập thành, nối liền trời đất.
Dù đứng cách đó trăm dặm cũng có thể nhìn thấy ráng mây màu máu trên đỉnh cột sáng.
Cảnh tượng như vậy chỉ xuất hiện vào ngày Đông Chí hàng năm, khi đại điển tế tự được cử hành.
"Bọn chúng đang làm gì vậy? Đến nước này rồi mà còn tế tự, chẳng lẽ chúng cho rằng có thể cầu xin thần linh phù hộ sao?"
Lăng Tiên Tố vuốt râu cười khẩy, cho rằng Trương Nhược Trần và Hàn Tiêu quá ngây thơ, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn trông chờ vào thần linh.
Thật là ngu xuẩn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT