Một canh giờ sau, Trương Nhược Trần và Đoan Mộc Tinh Linh đi tới một dãy núi hoang vu cách Tây viện bốn trăm dặm, không còn nhìn thấy dấu vết con người sinh sống nữa, bốn phía đều là cây đại thụ che trời, che khuất bầu trời, giống như tiến vào rừng rậm hồng hoang.
Xa xa truyền đến tiếng man thú gầm rú, trong khe đá chui ra một con Kim Tuyến Cự Mãng to như thùng nước, hướng về dòng suối nhỏ lặng lẽ bò qua. Bên cạnh dòng suối có một con Thanh Hỏa Lộc đang uống nước, phát giác được nguy hiểm, đang muốn chạy trốn, đột nhiên, Kim Tuyến Cự Mãng mở ra cái miệng to như chậu máu, một ngụm nuốt gọn Thanh Hóa Lộc vào bụng.
Trương Nhược Trần và Đoan Mộc Tinh Linh đi xuyên qua rừng hoang, bên tai truyền đến tiếng gió thổi vù vù, gió lạnh kịch liệt từ xa thổi tới khiến người ta rất khó mở mắt.
Xa xa, tọa lạc hai tòa núi cao hùng vĩ tráng lệ, hai tòa núi cao cơ hồ sát vào nhau, giữa hai ngọn núi có một hạp cốc thẳng tắp. Toàn bộ gió lốc trong thiên địa đều từ trong hạp cốc thổi ra.
Trương Nhược Trần ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào một khe núi sâu thẳm, hỏi: "Đó là lối vào Ma Phong cốc?"
Đoan Mộc Tinh Linh nói: "Không sai. Ma Phong cốc một năm bốn mùa đều có gió lốc thổi qua, không ngừng nghỉ, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể thổi ra một ít linh tinh thuộc tính phong."
Trương Nhược Trần và Đoan Mộc Tinh Linh đi bộ về phía Ma Phong cốc, ở giữa sườn núi gặp Hoàng Yên Trần và Tiểu Hắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play