Cộng thêm Tử Thiến, Hoắc Tinh vương tử, Diêu Thanh Đồng, số học viên ngoại cung đứng bên ngoài Thần Lực Điện đạt tới mười hai người, mỗi một người đều là tinh anh thiên tài đứng đầu.
"Ầm ầm!"
Lúc tia nắng đầu tiên rơi xuống đỉnh Thần Lực Điện, cửa cung nặng nề từ từ mở ra.
Một bà lão áo bạc cùng một lão giả áo bào màu vàng kim từ trong cửa lớn đi ra, đứng ở trên bậc thang đá trắng cao chín tầng, cúi nhìn mười hai vị võ giả trẻ tuổi phía dưới.
Ngân bào lão ẩu chừng tám, chín mươi tuổi, lưng còng, tay cầm huyền thiết quải trượng, lông mày và tóc trắng như tuyết, tạo cho người ta cảm giác cực kỳ già nua.
Bà ta chính là một trong hai vị phó viện chủ Tây Viện, Thanh Hoa phó viện chủ.
Thanh âm của Thanh Hoa phó viện chủ thập phần to lớn, nói: "Lão thân chính là Tây Viện phó điện chủ, Thanh Hoa, tin tưởng các lão đệ tử đều đã quen mặt. Hôm nay cũng coi như là lần đầu tiên gặp mặt các tân đệ tử. Dựa theo quy củ, Thần Lực Điện mỗi tháng mở ra một lần, chỉ có tân sinh đệ nhất hàng năm, mới có thể tiến vào Thần Lực Điện tu luyện một canh giờ."
"Năm nay hơi khác biệt, tân sinh Tây Viện chúng ta có bốn vị thiên tài kinh diễm, cho nên, bốn người bọn họ đều có thể tiến vào Thần Lực Điện tu luyện."
"Ngoài ra, giới thiệu với mọi người một vị trưởng lão áo vàng đến từ nội cung, Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão"
Tất cả học viên đều nghiêm nghị kính nể nhìn lão giả mặc áo bào màu vàng kim kia, khom mình hành lễ, đồng thanh nói: "Bái kiến Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão."
Ở Tây Viện, chỉ có Tây Viện viện chủ mới có thể mặc áo bào màu vàng kim. Vị trưởng lão Nhạc Tĩnh Thiền đến từ nội cung này cũng mặc áo bào màu vàng kim, chứng tỏ thân phận địa vị của ông ta cùng cấp bậc với Tây Viện viện chủ.
Sắc mặt Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão mang theo nụ cười hiền lành, nói: "Tây Viện rất không tồi, nhân tài xuất hiện lớp lớp, đặc biệt năm nay, thế mà đồng thời sinh ra bốn vị thiên kiêu vượt qua cửa ải thứ nhất tầng thứ ba Võ Tháp. Tân sinh của tứ đại ngoại viện, năm nay, Tây Viện đ ủ để xếp hạng thứ hai."
Sắc mặt Thanh Hoa phó viện chủ cũng lộ ra nụ cười vui mừng, trước kia tân sinh Tây Viện, cơ hồ hàng năm đều là đứng cuối, năm nay lại liên tiếp xuất hiện nhiều vị thiên tài như vậy, khiến tân sinh Tây Viện xếp hạng thứ hai. Làm phó điện chủ Tây Viện, trên mặt bà ta tự nhiên cũng rất có quang.
Hoắc Tinh vương tử ưỡn ngực, hơi chắp tay, cười nói: "Có thể trở thành học viên ngoại cung của Võ Thị Học Cung, là vinh hạnh của ta."
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão nhìn thoáng qua Hoắc Tinh vương tử, cười nhạt một tiếng, lại nói: "Có lẽ mọi người còn chưa hiểu rõ lão phu lắm, lão phu xin tự giới thiệu một chút. Lão phu không phải là võ giả, mà là một vị Trận Pháp Sư."
Thanh Hoa phó viện chủ bổ sung một câu, nói: "Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão chính là Trận Pháp Sư thủ tịch của nội cung, tinh thần lực đạt tới ba mươi chín giai, ở Võ Thị Học Cung, chính là người có tinh thần lực mạnh mẽ nhất."
Những học viên phía dưới kia toàn bộ đều lộ ra thần sắc khiếp sợ, vậy mà có thể tu luyện tinh thần lực đến ba mươi chín giai, thật là lợi hại, khiến bọn hắn chỉ có thể ngước nhìn.
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão nói: "Mục đích tu luyện ở Thần Lực Điện chính là giúp các ngươi nâng cao tinh thần lực. Đối với võ giả bình thường mà nói, tu luyện tinh thần lực là lãng phí thời gian, là một hành vi ngu xuẩn. Thế nhưng đối với thiên tài chân chính mà nói, lại nhất định phải kiêm tu tinh thần lực. Ví dụ như các ngươi, các ngươi chính là những thiên tài đứng đầu chân chính, cho nên, các ngươi nhất định phải tu luyện tinh thần lực. Ai có thể nói cho ta biết, vì sao học cung lại muốn cho các ngươi tu luyện tinh thần lực?"
Học viên lớn tuổi nhất, Đà Mộc Tử bước lên trước một bước, nói: "Tốc độ tu luyện của thiên tài rất nhanh, có thể dành thời gian để tu luyện tinh thần lực, chỉ cần tinh thần lực cường đại là có thể chuyên tâm nghiên cứu trận pháp, luyện đan, luyện khí, ngự thú."
Nhạc Tĩnh Thiền khẽ lắc đầu, không hài lòng với câu trả lời này, nói: "Ngươi chính là ví dụ điển hình cho việc dành quá nhiều thời gian để tu luyện tinh thần lực, học tập quá nhiều thứ nhưng lại không tinh, cho nên đến bây giờ vẫn chưa đột phá đến Địa Cực Cảnh."
Đà Mộc Tử vô cùng xấu hổ, lui trở về.
Hoàng Yên Trần bước về phía trước một bước, dáng người thẳng tắp, vô cùng lạnh lùng diễm lệ, nói: "Tu luyện tinh thần lực là vì tương lai có thể càng thêm nhẹ nhõm đột phá đến Thiên Cực Cảnh, thậm chí là trùng kích cảnh giới Bán Thánh.
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão khẽ gật đầu, có chút tán thưởng nói: "Không sai! Việc tu luyện trước khi đạt đến Thiên Cực Cảnh không liên quan nhiều đến tinh thần lực. Thế nhưng muốn đột phá đến Thiên Cực Cảnh lại có một trở ngại, đó chính là tinh thần lực phải đạt tới hai mươi giai."
"Rất nhiều võ giả, mãi đến khi đạt đến Địa Cực Cảnh đại viên mãn mới ý thức được tầm quan trọng của tinh thần lực, lúc này mới bắt đầu tu luyện tinh thần lực. Nhưng mà lúc đó đã muộn, nhất định phải hao phí thời gian so với người khác nhiều gấp mười lần, mới có thể tu luyện tinh thần lực đến hai mươi giai, thậm chí đến lúc chết đi, cũng không thể nào tu luyện tinh thần lực đến hai mươi giai."
"Ngoài ra, tinh thần lực càng mạnh, ở thời điểm Thiên Cực Cảnh tốc độ tu luyện mới càng nhanh. Rất nhiều năm trước, Võ Thị Học Cung đã làm một thí nghiệm, hai vị thiên tài đồng thời ba mươi tuổi, được cung cấp tài nguyên tu luyện như nhau, hoàn cảnh tu luyện cũng giống nhau. Duy nhất chỉ có một điểm khác biệt, đó chính là một người có tinh thần lực hai mươi giai, người còn lại có tinh thần lực ba mươi giai."
"Kết quả là vị thiên tài có tinh thần lực hai mươi giai kia, hao phí năm năm thời gian, đột phá đến Thiên Cực Cảnh trung kỳ. Lại tốn thêm mười lăm năm, mới đột phá đến Thiên Cực Cảnh hậu kỳ.
"Các ngươi đoán xem vị thiên tài có tinh thần lực cấp ba mươi kia, hao tốn bao nhiêu thời gian?"
Uất Trì Thiên Thông nói: "Tu luyện càng về sau, đột phá cảnh giới lại càng khó. Ta suy đoán vị thiên tài có tinh thần lực cấp ba mươi kia, ít nhất cũng phải hao phí mười lăm năm, mới có thể từ Thiên Cực Cảnh sơ kỳ đột phá đến Thiên Cực Cảnh hậu kỳ.
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão khẽ lắc đầu.
Tuyết Linh nói: "Ít nhất cũng phải mười năm thời gian chứ?"
Nhạc Tĩnh Thiền trưởng lão nói: "Vị thiên tài có tinh thần lực cấp ba mươi kia, hao tốn hai năm thời gian đột phá đến Thiên Cực Cảnh trung kỳ, lại hao tốn ba năm thời gian, đột phá đến Thiên Cực Cảnh hậu kỳ, tổng cộng chỉ mất năm năm thời gian.
"Oanh!"
Học viên ở đây, toàn bộ đều sợ ngây người!
Đồng dạng đều là ba mươi tuổi đạt tới Thiên Cực Cảnh, đều là những thiên tài đỉnh tiêm, thế nhưng một người lại hao tốn hai mươi năm thời gian, một người khác lại chỉ dùng năm năm thời gian, chênh lệch quá lớn! Có thể tưởng tượng, sau này chênh lệch giữa bọn họ nhất định sẽ càng lúc càng lớn.
Lúc này, tất cả mọi người ở đây đều ý thức được tầm quan trọng của việc tu luyện tinh thần lực, bởi vì bọn họ đều là thiên tài, nhất định phải cân nhắc con đường tương lai.
Những học viên bình thường kia cũng không cần cân nhắc, bởi vì, ngay cả Thiên Cực Cảnh bọn họ cũng chưa chắc có thể đạt tới, thì càng không cần phải suy nghĩ con đường tu luyện sau Thiên Cực Cảnh.
Hoắc Tinh vương tử hưng phấn lên, bởi vì hắn không chỉ là võ giả, càng là một vị thiên tài Ngự Thú sư, từ nhỏ đã tu luyện tinh thần lực, hiện tại tinh thần lực đã đạt tới cấp mười bảy.
Hoắc Tinh vương tử liếc mắt nhìn Trương Nhược Trần, lộ ra một nụ cười khinh miệt, giống như đang nói, "Thiên phú cao thì sao? Tinh thần lực của ngươi kém xa ta, con đường tu luyện trong tương lai, ta chỉ có thể đi xa hơn ngươi."