Trương Nhược Trần nói: "Bây giờ có bao nhiêu người biết ta đánh bại Lạc Hư trong cùng cảnh giới?"
Hoàng Yên Trần nói: "Chỉ có ba người chúng ta."
Trương Nhược Trần nói: "Ý của ngươi là chỉ cần các ngươi không nói chuyện ta đánh bại Lạc Hư trong cùng cảnh giới cho trưởng lão trông coi Võ Tháp, người canh giữ Võ Tháp vẫn là Lạc Hư?"
"Chính là ý này." Hoàng Yên Trần nói.
Trương Nhược Trần thấp giọng nói thầm: "Ngày tân sinh nhập học quan trọng như vậy, trưởng lão trông coi Võ Tháp lại để cho hai học viên trông coi giúp hắn. Vị trưởng lão kia cũng quá không đáng tin cậy!"
Lỗ tai của Hoàng Yên Trần rất thính, nghe Trương Nhược Trần nói vậy, cười lạnh nói: "Trưởng lão Võ Tháp cũng là người, hắn cũng muốn tốn nhiều thời gian hơn để tu luyện, tranh thủ đột phá cảnh giới cao hơn. Nếu có người giúp hắn trông coi Võ Tháp, hắn chỉ có vui mừng. Hơn nữa, Võ Tháp vốn có thể ghi chép thành tích của mỗi người xông qua, cho dù không có người trông coi cũng sẽ không xảy ra chuyện gì."
Thì ra là thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT