Chiếc siêu xe Ford GT Mystichrom chạy trên con đường quốc lộ dài đằng đẳng. Hai bên là phong cảnh đồi núi bạt ngàn. Ánh sáng mặt trời len lỏi vào từng ngóc ngách hắt lên những hạt óng ánh trong màn sương khiến cả khung cảnh nhuốm màu cổ tích. Dưới ánh nắng chiếc Mystichrom dễ dàng chuyển màu một cách linh hoạt như xanh lam, xanh lá cây, tím, đỏ tươi, vàng ở từng góc nhìn và nhiệt độ ánh sáng.

Bên trong chiếc siêu xe..

"Tôi đồng ý hẹn hò với anh bao giờ thế? Còn nữa làm sao anh biết tôi ở đây mà mò đến?"

Xuyến Chi nhìn Kỳ Thiên thái độ không mấy vui vẻ vì tự dưng bị hắn bốc lên xe trong khi chưa có sự cho phép của cô.

"Thì bây giờ đồng ý cũng chưa muộn. Mà cần gì theo dõi, tôi chỉ cần liên lạc với Kiều Phi là biết ngay em ở đâu liền."

"Anh biết số Kiều Phi sao?"

"Lần trước cô ấy xin info nên tôi cho. Với lại tôi cũng cần cô ta để cập nhật tình hình về em. Xem em đang ở đâu? Đang ở với ai? Đang làm gì này? Pla.. Pla.. Các kiểu con đà điểu." Kỳ Thiên nháy mắt nở nụ cười gian xảo.

"Anh.. Sao anh dám?"

Kiều Phi chết tiệt lại bán đứng mình! Đợi mình về sẽ xử lí cậu sau. Xuyến Chi như quả bom sắp nổ tung tóe. Cứ nghĩ đến nhất cử nhất động của mình đều bị Kiều Phi thông báo cho tên Kỳ Thiên thì cô đã muốn lộn gan lên đầu.

"Thôi bỏ qua chuyện đó đi! Đừng có giận, đền cho em cái này nè."

Kỳ Thiên xoa đầu Xuyến Chi rồi lấy thứ gì đó đưa cho cô. Thế là ngọn lửa phừng phừng liền dập tắt khi cô nhìn thấy chiếc hộp.

"Đây là gì?"

"Mở ra xem đi!"

Xuyến Chi ngắm nghía chiếc hộp thấy bên trên có dòng chữ Debauve và Gallais Le Royale 70. Hộp dập nổi màu trắng, xanh, xám và vàng. Hộp quà sang trọng, tinh tế thể hiện từng mảnh ghép cảm xúc ngọt ngào của tình yêu, sự quan tâm và tình cảm chân thành. Còn có cả chiếc nơ xanh xinh xinh được thắt bên ngoài võ hộp nhìn rất dễ thương. Cô mở ra thì thấy bên trong gồm ba mươi lăm viên socola với những hình dáng thiết kế độc đáo, bắt mắt..

Cô nhìn hộp socola hồi lâu thấy trong lòng có gì đó là lạ. Có thể nói socola là thiên đường, là sự chếch choáng, sự ngọt ngào mang đến cảm giác lâng lâng, hạnh phúc ngất ngây trong cô cũng nên. Dù biết ý của Kỳ Thiên nhưng cô vẫn giả vờ không hiểu.

"Sao lại tặng socola cho tôi?"

Kỳ Thiên nhìn Xuyến Chi với ánh mắt chứa đầy yêu thương: "Em thừa biết tôi muốn gì mà."

Sau câu nói ấy bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng và ngột ngạt khi cả hai trái tim đập rộn ràng, hồi hộp, pha lẫn chút ngại ngùng. Kỳ Thiên tay trái cầm bánh lái. Hắn lấy hết can đảm đưa tay phải sang nắm tay Xuyến Chi. Hắn còn lo sợ rằng với bản tính của cô như mọi lần có lẽ cô sẽ không chịu để yên cho hắn.

Cảm giác này là gì đây? Tim mình đập nhanh quá! Mình có nên rút tay lại? Tâm trí Xuyến Chi trở nên loạn xạ, người thấy nóng như lửa đốt, cứ ngỡ mùa hè oi bức. Cô quay mặt sang cửa kính đưa tay quạt quạt lên người.

"Nóng quá!"

"Để tôi mở cửa cho thoáng."

Kỳ Thiên nói rồi nhấn nút lập tức kiếng xe được hạ xuống. Gió bên ngoài cũng bắt đầu ùa vào từng cơn lạnh buốt. Hôm nay thời tiết bỗng thay đổi một cách khác thường. Mặc dù vẫn còn đang trong mùa xuân ấm áp.

"Lạnh! Lạnh! Đóng cửa lại đi!"

Xuyến Chi cắn răng run cầm cập. Cô càng không hiểu bản thân mình đang làm gì nữa. Chẳng lẽ lúc yêu nhau cảm giác là như vậy sao? Thật khó hiểu. Kỳ Thiên thấy vậy vội cho kiếng đóng lại. Hắn nhìn Xuyến Chi bật cười rồi với tay ra ghế đằng sau lấy cái áo khoác len của mình đưa cho cô.

* * *

Cổng chào được thế kế ấn tượng với hàng chữ Heaven chiếu sáng pha lẫn nhiều màu sắc rực rỡ. Trung tâm thương mại kết hợp với khu vui chơi giải trí. Đến với Heaven ngoài mua sắm còn có thể tham gia các trò chơi vui nhộn. Đặc biệt có cả những trò mạo hiểm giành cho những bạn trẻ thích cảm giác mạnh. Thậm chí còn được thưởng thức ẩm thực nổi tiếng của các nước với nhiều món ăn ngon và độc đáo.

Xuyến Chi nhìn xung quanh thấy dòng người tấp nập, đông đảo thì đứng lại với ánh mắt ngạc nhiên lia về hướng Kỳ Thiên.

"Anh đưa tôi đến đây làm gì?"

"Hẹn hò chứ làm gì?"

Dứt lời hắn xách cô lôi đi.

Cô và hắn đã cùng nhau trải nghiệm các trò chơi cực ngầu đầy mạo hiểm như: Cây dây văng, bước lên khoang tàu thắt chặt dây an toàn và cùng hét thật to khi các toa tàu lăn bánh, lật nghiêng hay nhào lộn trên đường rây với vận tốc cực lớn.

"Aaaaaaa! Aaaaaa! Aaaaaa!"

Cú rơi vô cực đưa cô và hắn lên đến tận đỉnh tháp cao hàng chục mét rồi thả tự do rơi xuống điểm xuất phát với cảm giác thót tim nhưng rất nhẹ nhàng, có thể tận hưởng được cảm giác quan sát mọi thứ trên cao cũng như cảm giác tự do, bay bổng.

"Aaaaaa! Aaaaaa! Aaaaaaa!"

Tàu lượn siêu tốc, thiết kế tàu lượn có ghế treo khiến cảm giác mạo hiểm càng tăng thêm gấp bội. Với những đường ray lên thẳng, xuống gấp, khúc khuỷu, hay tạo thành đường tròn khiến cô và hắn vừa la hét, vừa hoảng sợ vừa thích thú.

"Aaaaaa! Aaaaaaa! Aaaaaaa!"

Trượt máng, cô và hắn ngồi cùng một xe. Hắn ở phía sau cầm phanh để điều chỉnh tốc độ trượt. Cô thì ngồi trước cầm bánh lái. Trò này được khám phá cung đường quanh co, uốn lượn, thậm chí va chạm với nhiều cây cối.

Tình cảnh bây giờ là đang đứng trên con dốc cao khủng khiếp. Không nói năng cảnh báo gì Kỳ Thiên đã kéo phanh cho máng trượt tăng tốc một cách đột ngột khiến bánh xe tuột dốc với một vận tốc hết sức điên cuồng.

"Aaaaaa! Tên khốn này! Anh muốn chết hả?"

Xuyến Chi vẫn chưa kịp chủng bị bởi ban nãy máng trượt vẫn chạy chầm chậm nên cô buông lỏng tay khỏi bánh lái. Nhưng Kỳ Thiên láu cá đột nhiên kéo phanh bất ngờ khiến cô không kịp trở tay mà bật ngửa ra sau. Vì quá quýu nên cô ôm chặt bánh lái hét toáng lên.

Bay giữa ngân hà, trò chơi chỉ dành cho những người siêu can đảm. Cảm giác phiêu phiêu như những chú chim sải cánh, bay lượn tự do trên bầu trời trong xanh. Bay giữa ngân hà đã khiến cô và hắn phải "rụng rời chân tay", "loạn nhịp tim" vì quá sợ, quá kinh khủng, đồng thời cũng quá đã.

Sau khi trải nghiệm các trò mạo hiểm thì Kỳ Thiên và Xuyến Chi chuyển sang trải nghiệm các trò chơi nhẹ nhàng hơn. Nào là trượt băng, xem phim, chơi các trò chơi điện tử, thưởng thức nhiều món ăn, nước uống đa dạng, hấp dẫn. Kỳ Thiên còn Selfie lại những khoảnh khoắc vui vẻ, hạnh phúc ở hiện tại để làm kỉ niệm.

* * *

Xuyến Chi đi ngang gian hàng bắn súng, bất chợt cô thấy chiếc móc khóa hình hoa xuyến chi pha lê lấp lánh. Kỳ Thiên nhìn cô biết chắc là thích cái móc khóa ấy vì cô rất thích hoa xuyến chi nên đã nắm tay cô kéo đến gian hàng.

"Chàng gái trẻ muốn thử sức với trò này hả? Nói trước trò này khó lắm à nhen."

Chủ tiệm nhìn sơ qua thì cũng biết là hòa đồng vui tính. Chắc đang dùng kế khích tướng để Kỳ Thiên tiêu tiền chơi đây mà. Xuyến Chi nghĩ rồi thầm cười trong bụng.

"Trò này như thế nào ông chủ?"

"Hai trăm ngàn một vé, có mười lượt bắn. Nếu cậu bắn rơi hết tất cả vỏ lon bên trên thì sẽ được chọn một món quà bất kì trong đây. Cậu muốn chơi thử không?"

"Vậy bán tôi một vé đi!"

"Ô cê đợi tôi một chút."

Chủ tiệm kéo hộc tủ lấy súng và đạn đưa cho Kỳ Thiên.

Kỳ Thiên khởi động tay chân sau đó cầm lấy súng. Tay trái giữ hộp tiếp đạn, sống hộp quay sang trái. Tay phải cầm viên đạn, đầu đạn quay sang phải rồi đặt nó vào cửa tiếp đạn ấn xuống. Xong xuôi hắn quay sang nháy mắt một cái.

"Xem tôi này! Tôi sẽ lấy chiếc móc khóa đó cho em."

Sau màn thả thính Kỳ Thiên nheo mắt trái ngắm mục tiêu.

"Bằng! Bằng! Bằng!"

Hắn bóp cò bắn ba phát liên tiếp nhưng phát nào cũng trật lất. Hắn ngoái đầu nhìn cô cười ngượng, gương mặt có chút xấu hổ.

"Đó chỉ mới là khởi động thôi, bây giờ mới thật nè."

Kỳ Thiên dùng lời nói để che lấp đi sự mất mặt cũng như tự an ủi với bản thân. Lần này hắn đưa súng lên ngắm kĩ hơn, không còn tự tin như lúc đầu nữa.

"Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!"

Bảy viên đạn liên tiếp vương ra từ nòng súng nhưng nhục nhã thay không trúng dù chỉ một phát. Kỳ Thiên bỏ cây súng xuống nhìn Xuyến Chi với ánh mắt bất lực.

"Xin lỗi! Tôi bất tài, vô dụng hic!"

"Gà quá đi! Tránh sang một bên! Để tôi."

Xuyến Chi hất Kỳ Thiên qua một bên. Cô lấy tiền đặt lên bàn: "Ông chủ thêm một vé nữa!"

"Có ngay! Có ngay!" Chủ tiệm hí hửng lấy thêm đạn đưa cho cô.

Xuyến Chi nhận lấy rồi đưa súng lên tay phải rời óp lót tay xuống phía tay cầm mở khóa an toàn. Kéo bệ khóa nòng hết sức về phía sau đóng khóa an toàn và đưa tay về nắm tay cầm. Ngón trỏ dọc theo vành cò. Cô di chuyển tay trái nắm óp lót tay dưới. Tay phải lấy thước ngắm phù hợp với mục tiêu mở khóa an toàn. Má phải tỳ vào bên trái bang súng, nheo mắt trái, ngắm mắt phải. Khi bắt được mục tiêu cô dùng ngón tay trỏ cuối đốt thứ nhất đầu đốt thứ hai đặt vào tay cò tăng áp lực.

"Bằng! Bằng! Bằng!"

Kết thúc phát bắn cô thả tay cò ra từ từ đưa súng về đóng khóa an toàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play