Chương 783

Sương khói mờ mịt là sao đây?

Hoa, suối, tre xanh, sỏi đá.

Chiếc container lớn màu trắng được bao quanh bởi lớp kính trong suốt, ghế đôn trong phòng đều được làm bằng gỗ cao câp.

Một nhà ba người Tạ Mẫn Hành cũng đến, cả nhà tình cờ gặp nhau.

Vân Thư không có ở đó sao?

“Anh, Tiểu Thư đâu?” Lâm Khinh Khinh hỏi.

Thằng bé vội trả lời “À, á, á, á, á, á” rồi bắt đâu khua tay.

Tạ Mẫn Hành lấy giấy vệ sinh trên bàn lau nước miếng cho nó: “Tiều Thư và mẹ vừa đi ra sân sau.”

Vừa dứt lời, Vân Thư đã hét lớn, trở lại: “Chồng, chồng, phát tài rồi, phát tài rồi.”

Cậu bé vừa nghe thấy tiếng mẹ thì cười lăn lộn trong vòng tay của Tạ Mẫn Hành.

Lâm Khinh Khinh cảm thấy hơi xấu hỏ: “Ừm, đây không phải là chị em tốt Vân Thư của mình.”

Vân Thư vui mừng chạy tới, ôm lấy eo Tạ Mẫn Hành: “Chồng à, yêu em đi, anh đã cưới một người vợ vượng tài cho anh đó.”

Mọi người đều không hiểu.

Sau khi Vân Thư đợi bà Tạ và ông Tạ xuất hiện, mới nói: “Lúc em mua đất, gặp phải chủ đất, nhà ông ấy đang gặp khó khăn, vì vậy em đại phát từ bi mua cả ngọn đồi nhỏ này rôi.”

“Sau đó thì sao chị em tốt? Đừng nói với tớ cậu mua được một mỏ vàng đấy nhé.” Lâm Khinh Khinh trêu chọc.

Vân Thư nhặt nho trên bàn ném về phía Lâm Khinh Khinh: “Nếu thật là mỏ vàng, thì tớ sẽ đổi chị em tốt.”

Bà Tạ nhìn hai đứa trẻ đùa nhau, không nói chuyện chính, nên bà ấy lên tiếng.

“Từ trước tới nay, chúng ta vẫn luôn bận rộn, phía sau cỏ dại mọc um tùm, không có ai chăm sóc, lúc nãy Tiểu Thư nói không đi xem thì tiếc quá, sau đó mẹ và ba đi với Tiểu Thư đến phía sau núi, kết quả các con biết không, phía sau có một suối nước nóng tự nhiên rất lớn. Hồ suối nước nóng lớn đến mức đủ cho hơn hai mươi người.

Tiểu Thư kiên quyết đi vòng quanh xem, kết quả, chưa đi xong, đã phát hiện ba suối nước nóng lớn, năm suối nước nóng nhỏ.”

Vân Thư gật đầu: “Ừm ừm, mẹ, chúng ta có thể phát triển nó thành một dự án du lịch, sau này mở một cánh cửa khác ở phía sau núi, bán vé suối nước nóng, họ ngâm đủ rồi sẽ đến cửa hàng ăn.”

Tạ Mẫn Hành không đánh tan nhiệt tình của Vân Thư, không ngừng khen ngợi cô: “Không hồ học kinh doanh.”

Vân Thư đắc ý gật đầu: “Mau nói đi chồng, em có vượng anh không?”

“Có,”

Vân Thư vui mừng khôn xiết, khi cô chuẩn bị về nhà, cô thúc giục Tạ Mẫn Hành cử các chuyên gia đến kiểm tra, sau đó ra lệnh mọi người bắt đầu xây dựng.

Mặt trước của bà Tạ chỉ là một nhà hàng, phía sau mới là đình đài thật sự, vô cùng trang nhã.

Kiến trúc ở đây nhỏ tới mức một chậu cây đều được ông Tạ mua với giá cao, nhìn không bắt mắt, nhưng nếu phá hỏng một cái sẽ phải gánh một khoản tiền bồi thường khổng lồ.

Các lâu nhìn như trải qua mưa gió, sừng sững ở đó.

Các lâu gồm năm tầng, tầng trên cùng có thể trực tiếp nhìn ra xa, tầm nhìn bao quát.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play