Anh nên cười nhiều hơn." Tô Nghiên hơi nghiêng đầu nhìn Tần Miễn, vì say rượu nên giọng nói vốn luôn mang vài phần lạnh lùng của cậu cũng trở nên mềm mại hơn: “Như vậy mới đẹp.”
Ngữ điệu cũng kéo dài hơn, lười biếng.
Tần Miễn lại vô cớ nghĩ đến con mèo nhỏ mà Tô Nghiên nhặt được.
Tô Nghiên nói, lại muốn đưa tay chạm vào khóe miệng của Tần Miễn.
Tần Miễn một lần nữa nắm lấy cổ tay cậu, “Cậu say rồi, Tô Nghiên.”
Tô Nghiên hơi nhíu mày, dường như có chút không hài lòng, “Anh làm tôi đau, Tần Miễn.”
Mí mắt Tần Miễn khẽ động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT