Lúc chúng tôi bước đến thần điện mới phát hiện bầu không khí có điểm quái dị. Đây chính là hình thức phổ biến của bình yên trước cơn bão. Rất nhiều người đều trầm mặc nhìn tôi, ánh mắt mang theo thần sắc kỳ quái. Đặc biệt một số kẻ không có quan hệ tốt với tôi quả thực ánh mắt không hề che giấu niềm vui sướng khi gặp được người khác gặp họa, kiểu như: “Nhìn ngươi còn có thể đắc ý được đến bao giờ.” Zeus cũng nhận ra cảm giác kỳ dị này, theo bản năng nhíu mày, có lẽ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như hắn đã nghĩ, là chỉ xử lý việc này tương tự như việc phân xử các cuộc tranh đấu nhỏ bằng cách đánh mỗi bên năm mươi gậy rồi lại dùng lời ngon ngọt xoa dịu hai bên là coi như xong.

Ngược lại, tôi vô cùng trấn định, ngồi xuống vị trí bên cạnh Zeus, thong thả ung dung chỉnh lại đai lưng cùng tóc tai của bản thân, lơ đi biểu cảm âm trầm cùng đắc ý của Dionysus.

“Hera, ngươi còn mặt mũi ngồi ở vị trí này sao? Thân là thần hậu, ngươi lại làm ra loại chuyện phản bội chồng của mình, không xứng đáng với chức trách là một nữ thần chưởng quản hôn nhân. Hừ, không biết lúc những con người khẩn cầu ngươi ban phúc cho hôn nhân được viên mãn, ngươi có biết xấu hổ hay không.”

Thái độ khác thường đầu tiên của Dionysus là gây khó dễ, hơn nữa giọng điệu vô cùng sắc bén, nhưng thái độ của hắn lại vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn có chuẩn bị mà đến. Nhìn hắn vài lần, tôi bỗng nhiên có chút tò mò, hắn có can đảm công khai trở mặt với tôi như vậy, hẳn phải có chuẩn bị trước kỹ càng. Tôi thật sự muốn biết rốt cuộc hắn đã chuẩn bị những tội danh nào.

Thời điểm mấu chốt vẫn là Zeus muốn bảo vệ tôi, bởi vậy hắn nghiêm khắc ho một tiếng, sắc mặt còn có chút khó coi: “Dionysus, e rằng ngươi đã hiểu lầm cái gì rồi. Thân là một người chồng, Hera có trung thành với ta hay không chỉ có ta mới có quyền lên tiếng. Ở phương diện này, nàng tuyệt đối không phản bội ta, hoàn toàn không có khả năng.”

Tôi nhìn chăm chú móng tay của bản thân: “Điều này cũng không thể trách Dionysus, dù sao hắn cũng còn nhỏ, rất nhiều sự tình của trước đây hắn không biết. Vì cái gì mà ta lại trở thành nữ thần hôn nhân, chẳng lẽ không phải do ta từng thề với Styx, trọn đời tuyệt đối sẽ không bao giờ phản bội chồng mình hay sao? Theo ta được biết, ở Olympus còn không có vị thần thứ hai lập ra lời thề như vậy. Nếu ta không có mất đi tư cách làm thần, đương nhiên là không cần nhiều lời, ta chưa từng phản bội Zeus.”

Rất nhiều vị thần, bao gồm cả Zeus có biểu tình vô cùng quỷ dị. Trên thực tế, dùng loại chuyện này công khai chỉ trích tôi quả thực vô cùng buồn cười. Những vị thần đang ngồi ở đây, trừ mấy người thề cả đời giữ thân trong sạch, kẻ nào chưa từng làm loạn? Muốn nhắc đến vua làm loạn thì không phải là đang kể đến kẻ đang ngồi cạnh tôi đây sao. Tất cả mọi người công nhận việc làm loạn của Zeus, bởi vì hắn là thần vương. Nhưng trên thần giới không có quy định về tam cung lục viện, nói về chủ để phản bội hôn nhân, không phải là đang vả mặt Zeus trước mặt mọi người hay sao?

“Đủ rồi, bất kể ngươi nghe được tin tức không đúng này ở đâu, thì bắt đầu kể từ bây giờ không được phép nhắc đến nó nữa.” Zeus tức giận nói, mặc kệ việc Dionysus là đứa con trai hắn sủng ái, “Nhưng ngươi, thân là một trong mười hai vị chủ thần, lại biến mất không có lý do. Tuy ta chưa từng trói buộc sự tự do của các ngươi, hành động như vậy quả thực không chấp nhận được. Đừng để ta bắt gặp chuyện này lần thứ hai.”

Thông thường tổng kết như vậy có ý nghĩa là kết thúc mọi chuyện, mọi người có thể giải tán. Nhưng tôi lại không cho rằng Dionysus là một kẻ không có đầu óc, hơn nữa những vị thần ở xung quanh đều có vẻ không muốn rời đi mà muốn lưu lại chuẩn bị xem kịch hay, khiến người ta không thể không sinh lòng cảnh giác. Tôi thấp giọng nói: “Dionysus, ngươi lại làm sao vậy? Nhìn dáng vẻ trấn định của ngươi, chẳng lẽ còn có lời muốn nói?”

“Điều đó là đương nhiên.” Dionysus cúi đầu hành lễ với Zeus, khóe miệng hiện lên nụ cười châm chọc, “Kính thưa thần Zeus vĩ đại, lẽ nào, ngài cho rằng ta đang chỉ trích vợ của ngài có những người đàn ông khác? Không, ta còn chưa nhàm chán đến mức can thiệp vào việc tư của ngài. Bây giờ mục đích ta đứng ở nơi này chính là để lên án bà ta. Lên án bà ta không chỉ là một người vợ phản bội chồng mình, mà còn là một thần hậu phản bội cả Olympus.”

Những lời này vừa thốt ra, khiến bầu không khí trở nên náo nhiệt. Chúng thần biết rằng Dionysus sẽ tung ra một lời buộc tội có sức công phá mạnh, nên vô cùng mong đợi một cuộc chiến xuất sắc. Nhưng không ngờ rằng Dionysus lại trực tiếp biến cuộc chiến tăng lên một cấp bậc, biến thành một cuộc nội chiến.

“Ngươi đang nói bậy cái gì đấy. Nói những lời như vậy yêu cầu chứng cứ. Ta cũng có thể nói ngươi biến mất lâu như vậy là có ý đồ tạo phản, ngươi đừng ở chỗ này nói linh tinh.”

Người đầut tiên đứng lên bảo vệ tôi đương nhiên chỉ có đứa con trai Hephaestus ngốc nghếch của tôi. Nó tức giận đến mức mặt đỏ bừng. Nếu không phải Hephaestus đang bị giữ chặt, sợ rằng đã dùng búa đập Dionysus thành thịt xay. Có Hephaestus dẫn đầu, có một số vị thần tiếp nối phụ họa theo, chỉ trích Dionysus không nên nói bậy, làm ảnh hưởng xấu đến thanh danh của tôi. Dù sao, việc tôi phản bội Zeus, sợ rằng ngay cả Zeus cũng không tin. Vì vậy, hắn vẫn ung dung bình tĩnh, thậm chí còn liếc nhìn tôi.

Tôi trầm mặc không nói.

“Hừ, đương nhiên là ta có chứng cứ. Ta biết, từ trước đến nay ta va Hera đều có thù riêng. Lời nói của ta có thể mọi người không tin, nhưng lời nói của người này hẳn mọi người sẽ tin.”

Dionysus cười lạnh. Từ trên người của hắn xuất hiện một viên trân châu lớn. Khi hắn ném viên trân châu xuống đất, nó từ từ biến thành một nữ nhân. Khi nàng hoàn toàn lộ ra gương mặt, không ít vị thần kinh ngạc kêu lên.

“Amphitrite.”

Nữ nhân nhìn thoáng qua có dáng vẻ yếu ớt đáng thương đang đứng ở bên dưới, chính là vợ của Poseidon, vương hậu của biển cả Amphitrite. Nàng bình tĩnh đón nhận mọi ánh mắt dò xét của mọi người. Tôi nắm chặt tay, không ngờ lại có thể xảy ra một việc bất ngờ như vậy.

Zeus mở to hai mắt, dường như bắt đầu có chút nghiêm túc, mà ánh mắt nhìn về phía ta cũng dần trở nên nghiêm nghị: “Amphitrite, thân là vợ của hải vương, vì sao ngươi không ở biển cả. Ngươi đến Olympus có chuyện gì quan trọng sao?”

“Thưa thần Zeus tôn kính, ta tới nơi này muốn tố cáo một âm mưu đáng sợ với ngài.”

Amphitrite nói năng rành mạch, ngón tay chỉ về phía tôi: “Chồng của ta đã cùng vợ của ngài lén lút cấu kết với nhau, muốn lật đổ vị trí thần vương của người. Những điều này ta đều biết rất rõ.”

Những lời này khiến cho dù là Zeus cũng không có cách nào ngăn cản tranh cãi ầm ĩ bên dưới. Vô số ánh mắt nóng bỏng đều tập trung ở trên người tôi, phần lớn là không thể tin nổi. Cũng đúng, mọi người đều biết tôi đối với Zeus có bao nhiêu trung thành và mê luyến. Cho dù tất cả các vị thần phản bội hắn, thì ta cũng sẽ không phản bội hắn. Nên lập tức có người kêu lên.

“Điều này chỉ là những lời nói bậy. Làm sao Hera có thể phản bội Zeus!”

Amphitrite lạnh lùng nở nụ cười: “Vậy tại sao mọi người không hỏi lý do ta chủ động vạch trần chính chồng của mình?”

Không đợi có người đặt câu hỏi, nàng ta nói ra: “Ta vốn là tiên nữ trong biển, lại bị Poseidon cưỡng ép trở thành vợ của hắn. Từ khi trở thành vợ của hắn đến nay, ta không còn vui vẻ ngày nào. Hắn đối với tôi vừa thô bạo vừa tàn nhẫn, cho đến tận bây giờ chưa từng tôn trọng ta nửa phần, không ngừng làm xằng bậy bên ngoài. Những việc này cũng không quan trọng. Ta sinh ra từ biển, biển chính là nhà của ta, tất cả sinh vật trng biển đều la bạn bè cùng thần dân của ta. Ta yêu quý bọn họ, bảo vệ bọn họ, không muốn họ chịu bất cứ tổn thương nào. Nhưng còn Poseidon? Mặc dù, hắn có địa vị hải vương nhưng chưa từng coi biển cả là quê hương của hắn, chỉ từng giờ từng khắc nghĩ đến việc trở về Olympus, cướp đoạt vị trí thần vương. Vì thế trong mấy vạn năm nay, ai có thể đếm được có bao nhiêu người thân và thần dân vô tội của ta chết đi vì chính dã tâm của hắn? Bất kể có cầu xin hay khổ sở khuyên nhủ, hắn chưa từng bận tâm đến dù chỉ là một lần. Ta không thể nhẫn nhịn được nữa. Bất kể là hải vương hay người chồng, hắn đều không xứng. Cho nên ta đã tiếp nhận lời khuyên bảo của Dionysus. Ta muốn ngăn lại sự hiếu chiến của hắn, làm cho hắn không có cách nào có thể làm mưa làm gió nữa.”

Trong nhất thời toàn bộ thần điện đều im lặng. Không một ai có thể nghĩ tới một hải hậu luôn lặng lẽ không một ai để ý không hiểu tại sao bỗng nhiên bùng nổ, ngay trước mặt chúng thần vạch trần chồng của mình, bộc lộ nỗi oán hận của bản thân. Hơn nửa ngày, Zeus mới gượng gạo ho khan một tiếng, có chút lắp bắp nói: “Nhưng việc ngươi chỉ trích chồng của mình thì có liên quan gì đến Hera? Hera đang yên đang lành làm một thần hậu, đi liên thủ với chồng của ngươi làm cái gì? Chẳng lẽ Poseidon có thể cho nàng địa vị cùng quyền lực lớn hơn sao?”

“Thần Zeus tôn kính, nhìn thấy ta, ngài còn chưa rõ sao?” Amphitrite châm chọc nhìn về phía ta, “Cho dù ngài cho là ta bất kính, nhưng ta vẫn phải nói. Về phương diện này, so với ta, Hera có hơn ta một vạn lý do để oán hận ngài, thần vương tôn kính. Tại sao ngài có thể kiên định tin tưởng rằng Hera sẽ không phản bội ngài? Bởi vì ngài khẳng định nàng vĩnh viễn yêu ngài, nên cả đời sẽ không oán hận sao? Ngài đánh giá quá cao sức mạnh của tình yêu rồi. Ngay cả thần hậu yêu ngài sâu đậm, nhưng cuối cùng vẫn có một ngày tình yêu ấy hao mòn rồi hóa thành cát bụi.”

Nàng lặng lẽ nhìn về phía tôi: “Ngài thấy ta nói có đúng không, Hera?”

Tôi còn chưa kịp trả lời, Zeus đã gầm lên giận dữ: “Đủ rồi, ngươi làm loạn cái gì. Chỉ bằng lời nói của ngươi mà muốn ta tin tưởng việc vợ và anh trai của ta cấu kết tạo phản sao? Poseidon khốn nạn như thế nào ta vẫn luôn biết rất rõ, nhưng đồng thời, Hera là nữ nhân như thế nào ta cũng hiểu rất rõ. Mặc cho ngươi nói thế nào, ta cũng không tin.”

“Nhưng, ta có chứng cứ…”

Dionysus thật không ngờ Zeus lại có phản ứng như vậy. Bởi vì chỉ cần có việc liên quan đến ngai vàng, trước giờ hắn đều thà rằng giêys nhầm còn hơn bỏ sót, nên vội vàng tiến lên, nhưng bị Zeus phất tay cho lui.

“Còn ngươi, Dionysus, thân là tửu thần, mà ngươi lại có thể lôi kéo hải hậu, cùng nhau vu hãm thần hậu. Đừng cho rằng thường ngày ta sủng ái ngươi nên ngươi cho rằng bản thân có thể làm càn. Ta có rất nhiều con trai, thiếu ngươi cũng không có vấn đề gì.”

Ta nhìn gương mặt khiếp sợ của Dionysus, thực sự cao hứng không có gì có sánh được. Quả nhiên, hắn còn quá trẻ người non dạ, tự cho rằng giành được sự sủng ái của Zeus thì có thể đấu với tôi một trận. Nhưng hắn hoàn toàn không hiểu Zeus. Nếu hắn mật báo với Zeus, e rằng còn có khả năng thành công. Nhưng hắn lại ở ngay trước mặt các vị thần làm ra loại chuyện mất mặt này, trừ khi ta trực tiếp cầm đao giết chết Zeus, không thì Zeus nhất định sẽ liều mạng che giấu giúp tôi, cho dù trong lòng đang vô cùng hoài nghi.

Bởi vì, hắn làm sao có thể cho tất cả các vị thần biết được, không những vợ của hắn phản bội hắn, mà còn cấu kết với kẻ thù của hắn lập mưu lật đổ hắn?”

“Dionysus, chỉ bằng lời nói của một nữ nhân mà ngươi đã tin vào việc, ta định tạo phản, ngươi cũng thật dễ thương.”

Tôi chậm rãi nói. Zeus không ngờ tới tôi lại có thể bình tĩnh nói những lời hòa nhã như vậy, hoài nghi liếc nhìn tôi. Tôi cũng không nhìn hắn, tiếp tục nói.

“Nhưng, tuy Amphitrite chỉ nói mấy câu nhưng lại vô cùng đúng.”

“Hera?”

Zeus ngạc nhiên nhìn tôi. Hắn bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không đúng. Tôi mỉm cười với hắn.

“Ngươi còn nhớ rõ những đêm đó ta đã làm cái gì không? Ta đã lấy mất quyền trượng của ngươi. Không chỉ chứng minh sự tín nhiệm của ngươi, mà còn thể hiện sự tự tin tuyệt đối, nên dù biết ta làm cái gì ngươi cũng không nói. Bởi vì ngươi tin tưởng ta tuyệt đối sẽ không làm gì không tốt đối với ngươi, dù ta có chết cũng không nỡ làm ngươi bị thương tổn dù chỉ là một sợi tóc.”

Lúc này mới có vị thần ý thức được điều gì đó không đúng, Apollo đã rút vũ khí ra xông lên, nhưng lại chậm một bước. Quyền trượng được bao quanh bởi điện quang kia, dưới sự điều khiển của bàn tay tôi đã đâm sâu vào ngực của Zeus.

“Hiện tại có phải ngươi đang rất hối hận? Ngày trước ngươi không nên ban cho ta quyền lực và địa vị ngang hàng với ngươi?”

Trong ánh mắt của hắn tràn đầy sự khiếp sợ và không thể tin tưởng, cúi đầu nhìn máu tươi không ngừng trào ra từ ngực, rồi lại mê mang nhìn tôi như thể chưa từng quen biết.

“Ngươi nên lắng nghe lời nói của một nữ nhân một chút. Lời của Amphitrite không sai. Đáng tiếc cho đến tận bây giờ ngươi chưa từng để tâm đến bất kỳ lời nói của nữ nhân nào.”

Tôi không lảng tránh ánh mắt chăm chú của hắn, dùng sức đâm càng sâu. Dường như tôi còn có thể nghe thấy tiếng vỡ vụn của trái tim. Tôi từng yêu hắn như vậy, mà bây giờ hắn phải chết, tôi lại không có cảm giác gì cả.

“Hera.”

Hephaestus phát ra một tiếng kêu thảm thiết như đang tan nát cõi lòng. Tôi rút thanh quyền trượng dính đầy máu của Zeus ra, chỉ về một người đứng giữa các vị thần đang kinh ngạc đến ngây người vì biến cố bất ngờ xảy ra dưới bậc thang.

“Tuy những lời này xuất phát từ ta quả thực rất nực cười, nhưng Amphitrite, việc phản bội chồng mình, ngươi thực sự cho là Poseidon không biết sao? Ngươi hãy dùng tính mạng và linh hồn của bản thân hoàn thành công đoạn cuối cùng của con đường đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play