Xuyên Qua Cưới Đỉnh Lưu

Chap 3: Đỉnh Lưu Tìm Đến (H)


1 năm

trướctiếp

Bạch Thái cau mày. Cô không phải nguyên chủ, yêu cái gì mà yêu chứ. Nhưng khách quan mà nói Vụ Tương thật sự đã làm rất tốt, là một cô gái biết phấn đấu, biết vượt khó. Nếu dùng từ ở thế giới này mà nói là điển hình con nhà người ta trong truyền thuyết.

"Tôi không phải Bạch Thái mà cô biết." Cô cũng
không thể lừa dối tình cảm của Vu Tương được. 

Nói gì đến việc nguyên chủ thật sự đã chết từ ba tháng trước rồi. Cô chỉ là kẻ vai mượn thân xác của cô ấy để tồn tại mà thôi.

"Tớ biết, cậu thay đổi nhưng tớ sẽ cố gắng..." Vu Tương cho dù được Bạch Thái giữ lại nhưng vẫn loạng choạng lắc lư. Cô đã uống nhiều đến nổi mơ hồ, nói năng lung tung rồi.

Từ trước đến nay cô chưa từng uống nhiều như thế. Năm đó, mới biết vào giới giải trí đầy cạm bẫy cũng không đến mức thất thố như hôm nay đứng trước người mình yêu nói năng lung tung.

"Cô không cần phải cố gắng với ai cả, cô đã làm rất tốt rồi." Bạch Thái ôm lấy vai Vu Tương để cô ấy không vì lắc lư mà ngã. Nhìn Vu Tương như vậy không hiểu sao cô có chút đau lòng. Nếu cô ấy biết người cô ấy yêu thật sự đã không còn tồn tại trên đời này cô ấy sẽ đối mặt thế nào đây.

"Tớ làm tốt, thật không? Hử? Cậu không được nói dối tớ." Vu Tương dựa vào vai Bạch Thái lẩm bẩm rồi tự cười. Cô ấy nói cô làm tốt nhưng cô ấy vẫn không ở bên cạnh cô. Hóa ra, những lời cô ấy nói chỉ để an ủi cô thôi. Bạch Thái của cô đã thay đổi rồi.

"Tôi không nói dối cô. Cô say quá rồi. Tôi dìu cô đi nghỉ, sáng mai hắn về." Bạch Thái lắc lắc đầu cảm thán. Một tấm chân tình hiện tại âm dương cách biệt. Cô nhìn Vu Tương có chút đồng cảm.

"Vậy sao cậu không yêu tớ? Tại sao vậy hả? Tại sao cậu không yêu tới"

"Cậu yêu tớ đi được không? Việc trước kia, chúng ta bỏ qua tất cả được không?"

"Chúng ta không yêu xa, cậu cũng sẽ có cảm giác an toàn cậu muốn mà."

Bạch Thái: "..."

Cô vẫn không nên đôi co với người say.

"Nào, lên giường ngủ đi. Ngoan." Cô dìu cô ấy lên giường rồi để cô ấy nằm xuống. Thật sự cô cảm thấy mình giống như đang dỗ một đứa trẻ hơn.

Lúc ở phủ Định Công hầu cô ngoài cầm kỳ thi họa cô còn phải học thêm cưỡi ngựa bắn cung để làm vừa lòng chủ mẫu và phụ thân, đến việc dỗ người khác vui lòng cô cũng phải học. Nhưng bây giờ cô không muốn dỗ người khác nữa. Cô đã không còn là Bạch Thái phủ Định Công hầu mà là Bạch Thái nhị tiểu thư Bạch gia.

Đáng tiếc, nhìn Vu Tương như vầy cô lại không đành lòng.

"Ngoan, ngủ đi."

"Cậu ngủ với tớ được không?" Vu Tương ôm chặt lấy Bạch Thái. Không hề có chút gì hình tượng nữ thần cao lãnh, không nhiễm khói lửa nhân gian khi sáng mà ngược lại giống như đứa bé đang tìm kiếm nơi ấm áp, muốn được vỗ về.

Bạch Thái: "."

"Những năm nay tớ thật sự rất sợ, sợ mỗi khi mở mắt ra xung quanh chỉ có mình tớ trong căn phòng lạnh lẽo, sợ bản thân không tìm thấy cậu, tớ đã phải tự nói với bản thân tớ phải cố gắng, phải cố gắng để nhìn thấy cậu."

"Vu Tương, tôi không phải người mà cô yêu đâu" Bạch Thái thở dài. Cô nhẹ nhàng thảo đôi tay không yên phận của cô ấy ra khỏi người mình.

Vu Tương mơ hồ loạng choạng, ngã lăn ra giường. Cô nhìn Bạch Thái chuẩn bị rời đi đứng bật lên ôm lấy người rồi đè xuống giường.

Cơ thể hai người vì quán tính va vào nhau. Vô tình thắp lên thứ ánh sáng của dục vọng.

Bạch Thái ở bên dưới nhìn môi mình lại một lần nữa chạm môi Vu Tương liền cau mày. Cô đưa tay đẩy cô ấy ra rồi lại một lần nữa đứng dậy.

Cô thật sự điên rồi. Vậy mà trong một ngày nụ hôn trao cho một người tận hai lần.

Vu Tương thấy phản ứng của Bạch Thái liền khó chịu. Cô đã năn nỉ, thậm chí hạ mình như vậy mà cô ấy vẫn không nhìn cô lấy một cái. Cuối cùng, tình cảm mười năm nay của cô đổi lại được gì chứ. Cô thật sự không cam lòng.

Bạch Thái đang định rời đi ra sofa ngủ thì lại tiếp tục bị Vu Tương nắm tay kéo lại. Cô lại một lần nữa quay về tư thế nằm dưới thân Vu Tương.

"Tớ không cho cậu đi đâu. Cậu không thể rời khỏi tớ." Vu Tương nói rồi liền cúi người hôn lấy bờ môi của người con gái mà bản thân nhớ nhung ngày đêm.

Bạch Thái trợn mắt nhìn bản thân lại tiếp tục bị hôn đến mụ mị đầu óc liền khó chịu. Cô ôm lấy eo Vu Tương trực tiếp xoay người lại đè lên người cô ấy. Giờ phút này là do cô ấy ép cô khơi lên dục vọng của mình. Cho dù bây giờ cô ấy có yêu hay nhớ nhung nguyên chủ cô cũng sẽ không tha.

Cô cúi xuống hôn lấy bờ môi đã ba lần cưỡng hôn mình kia. Mỗi hai người dán vào nhau, đầu lưỡi dần dần xâm nhập chơi đùa trong khoang miệng đến ướt át.

Bạch Thái dục vọng dâng cao. Cô nhìn thân thể tươi đẹp dưới thân đến miệng đắng lưỡi khô. Cô nhanh chóng xé rách lớp éo vest vướng víu của người dưới thân ra. Nhìn hai hòn ngọc ở trên nơi đầy đặn đó thì trực tiếp đưa tay nằm bóp.

"Ưmmm." Vu Tương bên dưới mơ màng khẽ rên rỉ

Nhìn Vu Tương mê man lại gợi tình trước mắt, Bạch Thái dường như không kiềm lòng được mà muốn tiến vào, muốn biến cô ấy thành của mình.

Cô nhẹ nhàng hôn xuống chiếc cổ xinh đẹp ấy, rồi lại gặm nhấm xương quai xanh tinh xảo như cánh bướm, đến hòn ngọc đỏ rực nóng bỏng kia cũng không tha.

Vu Tương mơ màng ở bên dưới vì động tình mà rên rỉ. Cô ôm lấy cổ Bạch Thái theo bản năng cong người lên chờ đợi sự thâm nhập dẫn đến khoái cảm kia.

Bạch Thái nhếch môi, cô đưa tay xuống thăm dò nơi tư mật sớm đã ướt át kia. Những ngón tay xinh đẹp của cô nhẹ nhàng vuốt ve đùi giữa của Vu Tương. Cô chạm vào điểm giữa chiếc quần lót gợi cảm kia mà chơi đùa một lúc, rồi trực tiếp xé rách vật cởi trở đó.

Bạch Thái nghe thấy tiếng rên rỉ khiêu gợi dục vọng dưới thân thì trực tiếp khép hai ngón tay dùng lực đâm xuyên vào.

"Aaa... Vu Tương ở bên dưới mê man, mụ mị bị xuyên vào nơi huyệt mật liền la lên, cả người đều cong lên vì đau đớn.

Bạch Thái phát hiện đó là lần đầu của cô ấy liền có chút sung sướng. Cô không ngờ cô ấy đây là lần đầu tiên, nhưng từ bây giờ cô ấy sẽ là của cô. Cô sẽ khiến cô ấy trực tiếp quên đi nguyên chủ mà tiếp nhận cô.

Cô củi người cắn lên xương quai xanh xinh đẹp, tay bên dưới nhanh chóng tăng tốc không hề cho người dưới thân cơ hội để thở.

"Ưm...nhanh quá...không được... tớ không chịu được."

Hai ngón tay của Bạch Thái cũng không vì vậy mà dừng lại. Nhìn người bên dưới đang động tình mà khoái cảm dâng cao. Cô lại một lần nữa đưa ngón tay vào thật sâu khám phá nơi chứa mật ngọt đó.

Tiếng rên rỉ kiều mị cùng tiếng da thịt chạm vào nhau tạo nên không gian mập mờ đầy ma mị.

Vu Tương cong người, bên dưới khoái cảm ngày một tăng cũng không phản kháng mà trực tiếp hưởng thụ. Cô cuối cùng cũng biết được cảm giác của cô ấy năm đó khi cô làm những việc không thể miêu tả này. Hóa ra, cô ấy còn đang giận dỗi cô sao. Mười năm rồi, vẫn còn trẻ con như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp