“Cầm cái này, cầm cả cái này nữa.” Khưu Bạch không ngừng đưa mấy thứ đồ nhỏ để Chu Viễn cất vào trong hành lý.
“Bảo bối, nhiều đồ quá không mang hết đâu.” Chu Viễn bất đắc dĩ thuyết phục: “Ba người chúng ta chỉ đem nhiều nhất sáu cái túi, đồ không cần thiết thì để lại đi, chờ đến bên kia rồi mua.”
Khưu Bạch chẹp miệng, lưu luyến không rời đặt hoa khô Chu Viễn cho cậu trước kia qua một bên. Chu Viễn nhìn dáng vẻ ủ rũ cúi đầu của cậu mà buồn cười, cầm bó hoa khô kẹp trong một quyển sách rồi để vào.
Từ khi thi đại học đến giờ đã qua hai tháng, Khưu Bạch thi đậu học viện mỹ thuật ở thủ đô với điểm số sít sao, mấy thanh niên trí thức trong thôn cũng đều nhận được thư thông báo trúng tuyển.
Đương nhiên làm người ta khiếp sợ nhất vẫn là Chu Viễn, anh dùng thành thích bốn trăm bảy mươi sáu điểm trở thành trạng nguyên tỉnh đầu tiên sau khi khôi phục thi đại học.
Mà Chu Viễn vừa không phải thanh niên trí thức vừa không phải học sinh tốt nghiệp trung học, chỉ là một người nông dân bỏ học cấp ba về nhà trồng trọt. Để đạt được thành quả này thì đã phải miệt mài cỡ nào, quả thật là tấm gương không ngừng vươn lên cho thí sinh sau này.
Trong tỉnh phái chuyên gia đến phỏng vấn câu chuyện của anh, còn thưởng cho anh một nghìn tệ để anh lên đại học chuyên tâm đọc sách, trở thành nhân tài kiến thiết quốc gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT