Chu Viễn dành thời gian đi tìm giáo viên trường cấp ba huyện thành của mình, nhận được câu trả lời là đất nước có vài học viện mỹ thuật, ví dụ như học viện mỹ thuật Tứ Xuyên và học viện thủ công mỹ nghệ Bắc Kinh, nhưng sau khi hủy bỏ kỳ thi đại học đã tạm dừng tuyển sinh.
Sau khi Khưu Bạch biết thì vui đến nhảy cao ba thước, chỉ cần có học viện mỹ thuật, sau khi khôi phục thi đại học chắc chắn sẽ mở chiêu sinh. Mà cậu từng nghe nói về học viện thủ công mỹ nghệ Bắc Kinh, đó là tiền thân của học viện mỹ thuật Thanh Đại, quả thật là ước mơ của tất cả sinh viên mỹ thuật!
Không ngờ xuyên qua một lần, không chỉ nhặt được chồng mà còn đạt được ước mơ.
Cuối cùng Khưu Bạch không cần phải học thuộc lòng những ký hiệu công thức làm người ta chóng mặt kia, cảm giác cả người đều thăng hoa.
Chu Viễn chở cậu lên huyện thành mua bút vẽ và màu, kết quả ở nơi cung cấp hàng tiêu dùng không có những thứ này. Hai người đành phải đi tới cửa hàng bách hóa ở tỉnh thành mới mua đủ các thứ vụn vặt lẻ tẻ.
Đã lâu không chạm tới bút vẽ nên Khưu Bạch hơi ngượng tay, trù trừ trước bàn vẽ thật lâu cũng chưa hạ bút.
Cậu nhìn đêm đen như mực bên ngoài và trăng sáng treo trên trời cao, trong đầu toát ta một ý nghĩ. Thế là nói với Chu Viễn: “Anh Viễn, em muốn vẽ một bức tranh, chúng ta ra ngoài tìm linh cảm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT