Chu Viễn sững sờ nhìn bàn tay của mình bị hất ra, trong mắt dần dần hiện lên tự trách, xấu hổ lẫn cả bất an, khổ sở.
Anh ngồi dưới đất, hai tay cắm vào bên trong tóc, trái tim co rút từng cơn đau đớn.
Nếu như Khưu Bạch không để ý tới anh nữa thì phải làm sao bây giờ? Anh phải xin lỗi thế nào, phải bù đắp thế nào thì mới dỗ được người quay trở lại?
“Này, ngồi ở đây làm gì? Không ăn cơm à?” Tiếng nói trong trẻo mang theo một chút khàn khàn.
Chu Viễn đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt phát sáng nhìn về phía thanh niên đang đứng dựa vào cửa: “Khưu Bạch.”
Khưu Bạch bị ánh mắt này của anh làm cho mềm lòng, một người đàn ông cao mét chín ngồi co lại trên mặt đất trông rất tội nghiệp. Khẽ thở dài, cậu bước lên đưa tay với anh: “Đứng lên.”
Chu Viễn chậm rãi nắm lấy tay cậu, cũng không dám mượn sức mà tự mình đứng lên, sau đó cẩn thận dè dặt hỏi: “Em không tức giận sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT