Giang Nguyệt Bạch chẳng thể ngờ Trần Lôi sẽ đánh mình, hơn nữa lại còn mạnh đến vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, cơ thể Giang Nguyệt Bạch đập thật mạnh vào vách tường đối diện, miệng và mũi đều có máu tươi chảy ra, mắt kính trên sống mũi cũng bị đánh bay ra ngoài. Anh ta lau máu tươi trên mũi và miệng, hít một hơi rồi nhìn về phía Trần Lôi: “Cậu có ý gì?”
Có điều Giang Nguyệt Bạch nói xong thì hơi ngẩn ra, lúc này Trần Lôi đang đứng trước mặt anh ta có đôi đồng tử như bị máu tươi nhuộm dần, lại có thể đỏ rực như lửa đổ tháng bảy. Chẳng qua lửa đổ lòng sông thì đẹp, nhưng hiện tại trong tròng mắt màu đỏ tươi kia lại hiện vẻ lạnh lẽo kỳ lạ khiến người ta khó hiểu.
Khóe miệng Trần Lôi nhếch lên một độ cong uy nghiêm đáng sợ, sau đó anh ta lại bước đến bên cạnh Giang Nguyệt Bạch. Mặc dù nhìn Giang Nguyệt Bạch nho nhã yếu ớt, nhưng anh ta lại không phải là một người nho nhã yếu ớt thật sự. Anh ta lớn lên cùng hai người anh trai, vả lại ông cụ Giang cũng là quân nhân nửa đời ngựa chiến, cho nên từ nhỏ anh ta đã tiếp nhận nền giáo dục quân sự hóa. Do đó ngay lúc Trần Lôi tới gần, anh ta đã nhảy như cá chép lộn mình, đôi chân đá mạnh vào giữa bụng Trần Lôi. Giang Nguyệt Bạch vẫn có vài phần tự tin với bản lĩnh của mình, nhưng anh ta lại không ngờ Trần Lôi không hề di chuyển, lại còn túm lấy chân anh ta rồi trực tiếp kéo anh ta trở lại cửa phòng phòng với tư thế như vậy. Trần Lôi cũng không đòi chìa khóa chỗ anh ta, mà đánh một quyền lên cánh cửa, vì thế của chống trộm rắn chắc kia lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Mắt Giang Nguyệt Bạch chợt lóe, giọng cũng lạnh hơn: “Cậu không phải Trần Lôi, cậu là ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT