Giang Nguyệt Hàn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đen thui của cô Trương. Anh ta hơi híp mắt: "Cô có biết nói xấu quân nhân là có tội không?"

Bây giờ cô Trương đã quyết định là bất kể thế nào mình cũng không thể để loại tồn tại như bọn hung thần ác sát này dọa sợ. Ừm, chính là mình tuyệt đối không nên bị họ dọa. Hơn nữa hẳn cậu ấm Lưu sẽ dẫn cảnh sát của cục thành phố chạy tới rất nhanh. Tới lúc đó cô ta muốn nhìn xem những người này còn giả vờ thế nào. Hừ, quân nhân, không phải cô ta chưa từng gặp quân nhân. Nào có ai có dáng dấp như họ, ai cũng là kẻ cơ bắp mà người nào cũng có dáng vẻ hung dữ.

Dù sao bây giờ cô Trương cũng tập trung tinh thần cho rằng chỉ cần cậu ấm nhà cục trưởng Lưu tới thì mình sẽ được bình yên, cả một trăm nghìn cũng có thể yên tâm mà cất, tiện thể dọn dẹp thiếu niên và thiếu nữ này một chút, ai bảo họ lại dám xem thường cô ta.

Khoan hãy nói tới chuyện xe cảnh sát của cục cảnh sát thành phố dừng lại rất nhanh trước cửa cửa hàng 4S, hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca lại vô cùng bình tĩnh mà ngoảnh sang nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, ngay cả chút gợn sóng trên mặt cũng không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play