Nghe thấy câu này của Tiêu Linh Linh, nụ cười trên mặt Tiêu Triết lại càng tươi hơn. Thiếu nữ vốn rất xinh đẹp, lúc này nụ cười lại nở rộ trên mặt như hương thầm lan tỏa. Thiếu nữ từ từ bước về phía Tiêu Linh Linh khiến Tiêu Linh Linh nổi lên cơn sợ hãi. Đúng thế, bây giờ cô ta đang sợ người bị chính mình hại chết này, không kiềm được mà mùi lại mấy bước, sau đó nấp sau lưng Mạc Thư Hằng.
Sắc mặt Tiêu Linh Linh trắng bệch, ngay cả đôi môi vốn hơi đỏ cũng trắng bệch không sắc máu, giọng cô ta run rẩy: "Cô... cô... cô không chết à? Mà tro cốt của cô đã bị tôi rải xuống sông. Sao… sao… sao… cô vẫn còn ở đây?"
Sắc mặt Mạc Thư Hằng càng trở nên khó coi, có điều da mặt anh ta không phải dày bình thường. Dưới tình huống này vậy mà anh ta có thể nhanh chóng ổn định tinh thần, lập tức chuyển thành vẻ mặt áy náy nhìn Tiêu Triết: "Tiểu Triết, anh thực sự không biết chuyện này. Anh tưởng Tiêu Linh Linh tiếp cận anh là vì muốn yêu đương với anh. Anh thực sự không biết cô ta vì tiếp cận anh mà lại nghĩ đủ mọi cách để hại em. Tiểu Triết..."
Đây coi như là tỏ tình à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT