Mà lúc này, đoàn người Tiêu Triết đã đến lưng chừng dãy Côn Luân, chân đạp tuyết trắng. Tiêu Triết cười khổ nghĩ thầm: Rốt cuộc Ngọc Hư quan ở đâu được đây?
Phải biết, suốt khoảng thời gian ngồi máy bay, cô đã lật qua lật lại bản đồ dãy Côn Luân một lần, nhưng không hề tìm thấy Ngọc Hư quan!
Ly Ca Tiếu cười nhìn chị Triết nhà mình, rồi lại cảm nhận sâu sắc nhiệt độ của nơi đây. Không thể không nói, cậu ta bây giờ thật sự cảm giác muốn mắng người đến nơi. Nhưng lúc này, Mai Trường Ca khoác trên mình một chiếc áo dạ, trong tay ôm một chiếc áo dạ khác, đi đến trước mặt cậu ta, khuôn mặt đẹp trai bình tỉnh mở miệng hỏi: "Ly Ca Tiếu, em tưởng mình là gấu Bắc Cực à? Máy bay hạ cánh rồi còn không biết đường mặc áo khoác vào. Hay là chú em cảm thấy mỡ trong người mình đủ dày?"
Thật ra lúc xuống máy bay, Ly Ca Tiếu nhìn chỗ để áo dạ, không phải chưa từng nghĩ đến việc này. Nhưng cậu ta nghĩ giờ họ ở cùng nhau, bản thân mình còn có chút tu vi, cũng không sợ lạnh đâu mà. Hơn nữa, bản thân Ly Cá Tiếu còn thật sự cảm thấy nếu bản thân mình mà sợ lạnh thì đúng là chuyện mất mặt muốn chết. Thế là thằng nhóc này cố tình nhảy xuống luôn mà không thèm mặc áo khoác. Nhưng không ngờ, nhiệt độ ở đây thấp thật sự, đủ khiến cho cậu ta "sun vòi".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT