Sáng hôm sau, người làm vào dọn dẹp phòng của vị cô cả nhà họ La. Bà ta hơi kỳ lạ mà liếc qua căn phòng, không thấy có ai. Nhưng sáng nay bà ta không thấy cô cả ra ngoài mà? Thậm chí cũng không thấy cô cả đi xuống cho nên vú Vương không kiềm được mà nhìn về phía phòng tắm, nghĩ có khi bây giờ cô cả đang ở trong phòng tắm.

Vú Vương không đi quấy rầy Phương Phương. Bà ta chỉ quét dọn phòng của cô cả. Nhưng trong cả quá trình, bà ta không nghe thấy bất cứ tiếng động nào từ phòng tắm nên vú Vương cảm thấy hơi kỳ lạ. Rốt cuộc bà ta đi qua giơ tay gõ cửa phòng tắm, sau đó hỏi: "Cô cả, cô cả có trong đó không?"

Nhưng trong phòng tắm không có bất cứ tiếng động nào. Hơn nữa theo động tác gõ cửa của vú Vương thì cửa phòng tắm từ từ mở ra một khe nhỏ. Vú Vương hơi tò mò, vươn tay đẩy khe hở kia ra thêm một chút, thò đầu vài trong nhìn. Vừa nhìn tới bồn tắm lớn thì thấy đầy một bồn máu, hơn nữa vì máu quá đầy cho nên đang chảy xuống theo thành bồn. Trên lớp gạch men màu trắng trong phòng tắm hoàn toàn bị máu bao phủ. Vú Vương chỉ cảm thấy trái tim mình giờ phút này không còn đập nữa. Cô cả...Cô cả đã xảy ra chuyện rồi...Nhận thức ngoài ý muốn này khiến đầu vú Vương đã trở nên trắng xóa một màu.

Cổ bà ta xoay qua một cách cứng ngắc, cuối cùng ánh mắt rơi vào trong bồn tắm nhưng lại thấy mái tóc dài màu đen kia đang bay múa điên cuồng trong bồn tắm đầy sắc đỏ. Cảnh tượng này vô cùng kỳ lạ. Rõ ràng vốn nước trong bồn tắm không hề có tiếng động gì nhưng mái tóc dài màu đen này lại như yêu quái màu đen, lại như xúc tua của bạch tuộc sâu dưới đáy biển, như thể muốn bắt lấy thứ gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play