“Láo xược, ăn nói cái kiểu gì đấy?” Tiêu Trần bất mãn trừng mắt: “Đây là một chiếc đồng hồ vô hình, tôi mới mua năm ngoái đấy.”

Đám người đứng xa xa hóng chuyện cũng phải mắt chữ o mồm chữ a, cảnh giới cao nhất của nói dối một cách trắng trợn cũng chỉ đến vậy mà thôi.

“Nhưng trong lúc chúng ta nói chuyện thì một phút cũng trôi qua rồi.” Liễu Sắt Vũ yếu ớt nói, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong mắt cô có chút đắc ý.

Tiêu Trần vừa làm bộ làm tịch nhìn nhìn cổ tay, “Đồng hồ của tôi có tuổi rồi nên chạy chậm lắm, còn lâu mới đủ mười phút!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play