Mã Tiểu Hạm lướt đi cực nhanh, đánh thẳng đến đầu cô gái mặc cung trang trên ngọn cây.

Cô gái mặc cung trang lại không chút hoang mang cười duyên một tiếng: "Mã Tiểu Hạm, chẳng phải nhà họ Mã cô am hiểu nhất là giết cương thi sao, hôm nay tôi cho cô giết đủ."

Nói xong cô gái mặc cung trang biến thành làn khói màu đen biến mất trong không khí.

Mã Tiểu Hạm mất đi mục tiêu tấn công chỉ có thể trở về chỗ cũ, đôi mắt phượng xinh đẹp hơi nheo lại, nhìn biển người trên bãi đất trống phía trước.

Lúc này một bóng người màu đen từ trong biển người đột nhiên nhảy ra, nhào thẳng về hướng Mã Tiểu Hạm.

Hai tay hai chân của bóng đen chạy chấm đất giống như loài chó, tốc độ cực nhanh, nhìn mà rợn cả người.

Theo bóng đen thứ nhất nhảy ra là bóng đen thứ hai, thứ ba, đến cuối cùng có khoảng chừng hơn mười ba bóng đen nhảy ra.

Tốc độ của những bóng đen kia cực nhanh, vậy mà trong lúc chạy còn mang theo hơi thở hổ gầm, vô cùng có khí thế.

"Mã Tiểu Hạm, chơi cùng bọn Thực Thi Ma này trước đi, một lát nữa mới là vở kịch lớn." Giọng của cô gái mặc cung trang ở trong không trung vang lên, hư ảo mờ mịt làm người ta không phân rõ phương hướng.

Thanh kiếm màu vàng kim trong tay Mã Tiểu Hạm múa cực nhanh, đánh tới đám Thực Thi Ma kia, kiếm khí nháy mắt bành trướng, bao phủ tứ phía.

Thực Thi Ma bước vào trong phạm vi kiếm khí lập tức bị kiếm khí chém nát.

Nhưng mà làm người ta không ngờ tới chính là Thực Thi Ma sau khi bị chém nát lại dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được lành lại, giống như kiếm khí đối với chúng nó có sức sát thương hữu hạn vậy.

Lúc này chỗ Tiêu Trần đang đứng bên trong biển người cũng đã xảy ra biến đổi, mặt đất bằng phẳng dưới chân đột nhiên trào ra từng luồng sáng đỏ lớn.

Những luồng sáng đỏ kia dường như tuần hoàn theo quy luật nào đó, ở trên mặt đất dưới chân biển người hình thành một cái đồ án phức tạp quỷ dị.

Sau khi đồ án hoàn thành, những người vốn đang đứng thẳng tắp không nhúc nhích giống như cái xác không hồn đột nhiên mở mắt ra.

Ở trên bãi đất trống bắt đầu trình diễn một bữa tiệc giết chóc, đám người bắt đầu điên cuồng tấn công nhau giống như bị bệnh chó điên, bọn họ nhào lên tấn công nhau tới tấp, đáng nói là vũ khí lại là dùng miệng.

Nhào đến đẩy ngã đối phương đè xuống đất rồi cắn lên, trong lúc nhất thời xung quanh máu thịt bay tứ tung, nội tạng tay chân văng đầy đất.

Lúc này trên bãi đất trống đã trở thành địa ngục trần gian đúng với nghĩa đen.

Nhưng dường như Mã Tiểu Hạm cũng không bị cảnh tượng như địa ngục kia ảnh hưởng, chỉ có kiếm khí của thanh kiếm trong tay càng thêm dữ dội.

"Ôi chao, Mã Tiểu Hạm, chẳng phải nhà họ Mã các cô lòng mang thương sinh, lấy trừ ma vệ đạo làm nhiệm vụ của mình sao? Bây giờ nhiều người chết ở trước mặt như vậy, cô lại chẳng buồn nháy mắt lấy một cái. Như vậy mà xứng với cái danh truyền nhân nhà họ Mã sao?"

Giọng nói châm chọc của cô gái mặc cung trang vang lên, cô ta muốn ảnh hưởng đến tâm trạng trong lúc Mã Tiểu Hạm chiến đấu.

Nhưng Mã Tiểu Hạm lại không hề dao động, thanh kiếm trong tay chém không trượt phát nào.

Cô gái mặc cung trang cảm thấy không thú vị, nhưng dường như cô ta cũng không tức giận, ngược lại càng nói đến hăng say.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, số người trên bãi đất trống càng ngày càng ít.

Mà lúc này trên bãi đất trống hầu như cũng đã máu chảy thành sông.

Lượng lớn máu tươi chảy thành dòng suối nhỏ hội tụ lại trên mặt đất, sau khi máu tươi như lũ hội tụ lại rót vào trong đồ án phức tạp quỷ dị trên mặt đất.

Máu tươi càng nhiều, luồng ánh sáng đỏ trong đồ án quỷ dị càng bừng lên mạnh hơn, người bên trong trận cũng càng thêm điên cuồng. ( truyện trên app T Y T )

Sau cùng bữa tiệc giết chóc dần dần đi đến hồi kết, giữa trận chỉ còn có một người đang đứng.

Đó là một người đàn ông trẻ tuổi, trên dưới hai mươi, thân thể cân xứng diện mạo anh tuấn.

Ánh mắt người đàn ông mờ mịt trống rỗng như bị cướp mất linh hồn, anh ta cứ đứng trơ ra ở trên bãi đất trống không nhúc nhích, giống như binh lính chờ đợi mệnh lệnh.

Mã Tiểu Hạm ở bên này vẽ ra một kiếm cuối cùng, Thực Thi Ma ngã xuống rốt cuộc không phục hồi lại như cũ nữa.

Sắc mặt Mã Tiểu Hạm tái nhợt, trận chiến này dường như đã khiến cô ấy tiêu hao rất lớn.

"Ôi chao ơi, tâm huyết cả đời tôi đều bị cô giết sạch sẽ cả rồi, Mã Tiểu Hạm cô quả không hổ là truyền nhân mạnh nhất trong lịch sử nhà họ Mã."

Giọng nói trong trẻo của cô gái mặc cung lần thứ hai vang lên, mang theo vài phần trêu chọc.

Lúc này ánh sáng màu đỏ rực như máu đột nhiên tràn ngập bên trên đất trống, từ trong đồ án quỷ dị trên mặt đất bắn ra từng dòng máu tươi.

Máu tươi kia nhanh chóng hội tụ lên phía trên đỉnh đầu người duy nhất còn đứng trong trận.

Một quả cầu máu hình thành phía trên đỉnh đầu người đàn ông, nhưng theo dòng máu rót vào quả cầu máu cũng không lớn dần lên, mà trái lại càng lúc càng thu nhỏ lại.

Sau khi đồ án quỷ dị ngừng cung cấp máu tươi thì quả cầu máu đã thu nhỏ lại đến chỉ to bằng nắm tay.

"Mã Tiểu Hạm, cô có nhận ra người này không?"

Không biết từ lúc nào cô gái mặc cung trang đã xuất hiện ở bên cạnh người đàn ông.

Khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn luôn bình tĩnh của Mã Tiểu Hạm lúc này rốt cuộc xuất hiện một chút dao động.

Nhưng một chút dao động kia nháy mắt đã bị Mã Tiểu Hạm áp chế xuống.

"Ôi chao, Mã Tiểu Hạm cô rốt cuộc là có quen người này hay không nào?" Cô gái mặc cung trang trêu đùa.

Mã Tiểu Hạm không hề có bất cứ phản ứng gì, chỉ lạnh lùng nhìn cô gái mặc cung trang.

"Cô không quen à! Vậy để tôi long trọng giới thiệu với cô, thi vương mới sắp ra đời."

Cô gái mặc cung trang nhẹ nhàng búng tay, quả cầu máu trên đầu người đàn ông lập tức chui vào đỉnh đầu anh ta.

"Người đàn ông này tên là Mặc Phương Húc, đại thiếu gia nhà họ Mặc, nghe nói anh ta thích một cô gái, cô gái kia hình như tên là Mã gì đó, ha ha thật là thú vị mà."

Vẻ mặt cô gái mặc cung trang có hơi dữ tợn, dường như là đang trút giận.

Nhưng vào lúc này, người đàn ông bị quả cầu máu nhập vào đột nhiên mở mắt, đôi mắt đỏ tươi mang theo sát ý vô biên.

Một luồng áp lực xông tận trời, lại mênh mông như biển rộng từ trên người người đàn ông tản ra, thi thể và nội tạng la liệt tứ tung xung quanh đều bị cuốn lên.

Người đàn ông chậm chạp há miệng, lộ ra hai cái răng nanh trắng như tuyết.

"Gào."

Người đàn ông đối diện với ánh trăng đỏ tươi như máu điên cuồng gào thét, mặt đất dường như cũng bị tiếng rống kia chấn động đến không ngừng rung chuyển.

Khóe môi cô gái mặc cung trang dần dần cong lên, nhìn thi vương hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết mới tạo thành được, cười hài lòng.

"Nào, hãy dùng người mi thích trở thành ngụm máu tươi đầu tiên đút no mi đi."

Cô gái mặc cung trang nói xong chỉ đầu ngón tay về phía Mã Tiểu Hạm.

"Gào."

Thi vương nghiêng đầu, đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Mã Tiểu Hạm.

Ngay sau đó trong không gian vang lên tiếng xé không khí, thi vương đã xông ra ngoài, nhưng trên đường thi vương di chuyển lại để lại từng cái tàn ảnh.

Nhìn từ xa giống như trong nháy mắt xuất hiện một bầy thi vương vậy.

"Lâm."

Lúc này giọng Mã Tiểu Hạm vang vọng cất lên, vang dội giữa những ngọn núi lớn mênh mông, thật lâu không tan đi.

Theo giọng nói kia vang lên, Mã Tiểu Hạm cũng dùng tốc độ cực nhanh bay lên không trung, đồng thời trên tay bắt đầu kết ấn.

"Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành."

Sau khi Mã Tiểu Hạm hoàn thành kết ấn, một ảo ảnh khổng lồ màu xanh xuất hiện sau lưng cô ấy.

Ảo ảnh kia có râu hổ bướm đuôi, thân dài như rắn, có vảy giống cá, sừng giống nai, vuốt như chim ưng.

Một tiếng rồng ngâm vang dội giữa đất trời, mở ra khí thế mãnh liệt, mang theo uy nghiêm của thiên địa, làm vạn vật kinh sợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play